Thứ Tư, 16 tháng 9, 2020

Thơ tình John Suckling

 



TÌNH YÊU BỊ TỪ CHỐI
 
Cách đây chừng bốn năm thôi
Tôi nói trả bốn mươi bảng
Để vui thâu đêm suốt sáng
Nhưng em từ chối, chau mày.
 
Nhưng rồi sau đó hai năm
Tôi gặp lại người bạn cũ
Em nói: nếu anh đồng ý
Em sẽ vui vẻ với anh.
 
Tôi nói: anh lạnh như băng
Nên cũng không mong gì lắm
Và giá cả nên hạ xuống
Chỉ hai mươi bảng, không hơn.
 
Và chừng ba tháng sau đó
Cô em từng rất khiêm nhường
Đến tìm tôi và nói rằng:
Bây giờ thì em đồng ý.
 
Còn tôi nói: sao muộn vậy
Cảm giác tội lỗi gì chăng
Tôi chấp nhận sự ăn năn
Nhưng chỉ với một nửa giá!
 
Thế rồi sớm mai thức dậy
Em bước đến giường của tôi
Đồng ý cho không cuộc đời
Con gái vô cùng quí giá.
 
Mặc dù trong lần đầu tiên
Tôi nói trả bốn mươi bảng
Giờ có vẻ không quan trọng
Món quà quí gấp nghìn lần.
 
Proferred Love Rejected
 
IT is not four years ago,
I offer'd forty crowns
To lie with her a night or so:
She answer'd me in frowns.
 
Not two years since, she meeting me
Did whisper in my ear,
That she would at my service be,
If I contented were.
 
I told her I was cold as snow,
And had no great desire;
But should be well content to go
To twenty, but no higher.
 
Some three months since, or thereabout,
She that so coy had been
Bethought herself and found me out,
And was content to sin.
 
I smil'd at that, and told her I
Did think it something late,
And that I 'd not repentance buy
At above half the rate.
 
This present morning early she
Forsooth came to my bed,
And gratis there she offer'd me
Her high-priz'd maidenhead.
 
I told her that I thought it then
Far dearer than I did,
When I at first the forty crowns
For one night's lodging bid.
 
 
SAO XANH XAO NHỢT NHẠT
 
Sao xanh xao, nhợt nhạt?
Vì sao bạn vô hồn?
Bạn xanh xao, nhợt nhạt
Mà quyến rũ tình nhân?
Vì sao bạn vô hồn?
 
Sao bạn buồn, tội nhân?
Tại vì sao im lặng?
Nếu lời không dễ thương
Sao quyến rũ tình nhân?
Tại vì sao im lặng?
 
Bỏ! Người yêu xinh đẹp
Bạn không vui với mình
Thì nỗ lực vô ích
Hãy để cho người thương
Quỉ mang về địa ngục!
 
Why So Pale and Wan, Fond Lover?
(Song from Aglaura)
 
Why so pale and wan, fond lover?
Prithee, why so pale?--
Will, when looking well can't move her,
Looking ail prevail?
Prithee, why so pale?
 
Why so dull and mute, young sinner?
Prithee, why so mute?--
Will, when speaking well can't win her,
Saying nothing do't?
Prithee, why so mute?
 
Quit, quit, for shame! this will not move,
This cannot take her--
If of herself she will not love,
Nothing can make her:
The Devil take her!
 
 


NGƯỜI LÍNH
 
Thông thạo ngoài chiến trường
Tôi là người lính trận
Dù bên sai, bên đúng
Vẫn chiến đấu hết mình.
 
Bạn gái không ở gần
Tôi không ưa thề thốt
Phụ nữ tôi chinh phục
Theo cách của riêng mình.
 
Tôi không thích huyên thuyên
Chỉ bắt tay vào việc
Nếu ai còn ngờ vực
Tôi có thể chứng minh.
 
Và tôi dám nói rằng
Đạn của mình tôi bắn
Cho dù ai đau đớn
Chỉ bởi vì yêu thương.
 
A Soldier
 
I am a man of war and might,
And know thus much, that I can fight,
Whether I am in the wrong or right,
Devoutly.
 
No woman under heaven I fear,
New oaths I can exactly swear,
And forty healths my brain will bear
Most stoutly.
 
I cannot speak, but I can do
As much as any of our crew,
And, if you doubt it, some of you
May prove me.
 
I dare be bold thus much to say,
If that my bullets do but play,
You would be hurt so night and day,
Yet love me.
 


1 nhận xét: