Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Ả Rập. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Ả Rập. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

Thơ tình Nizar Qabbani


1.CÓ NHỮNG CẢM GIÁC
 
Có những cảm giác mạnh hơn ngôn ngữ
Tình yêu và giọng nói là không thể so đo
Tôi làm thơ vô ích cho đến một khi mà
Tôi yêu người và muốn người yêu lại.
Có đam mê nặng hơn lời mà tôi đã nói
Lời nói hoặc môi: là một phép song đề.
Tôi ghét những gì mà tôi đã viết ra
Vấn đề ở chỗ: em là vấn đề khó xử.
 
 
2.EM THÂN YÊU
 
Em thân yêu, người yêu dấu của tôi
Trên mặt trăng còn có thơ tình nữa
Về tình yêu thì thầm loài hoa cỏ
Và cả lông chim, và những giọt mưa
Vậy thì tại sao ở đất nước của tôi
Người ta lại ném năm mươi viên đá
Vào bất cứ cô gái nào yêu một chàng trai.
  

3.HỄ CỨ YÊU VÀO
 
Hễ cứ yêu vào
Là tôi lại đổi thay.
Thế giới đối với tôi bỗng khác
Và hoàng hôn đến từ trong áo khoác
Còn mặt trời lại mọc ở đằng tây.
 
 
4.ÔI CHÚA ƠI
 
Ôi Chúa ơi, con tim của con sao mà chật chội
Người yêu của con lại coi như cả thế giới này
Hãy cho con trái tim, đừng keo kiệt Chúa ơi
Sao cho con tim này giống như bầu hoàn vũ.
 
 
5.EM HỎI TÔI
 
Em hỏi tôi về ngày sinh nhật của tôi
Thì lấy bút ghi, đừng nói điều gì khác:
Ngay khi em yêu tôi thì tôi được ra đời.
 
 
6.GIÁ MÀ RƯỢU
 
Giá mà rượu tự chảy ra khỏi bình
Và bao nhiêu kho báu ở trần gian
Cho anh một phút để ra quyết định
Với điều kiện phải từ chối yêu tình
Thì châu báu, du thuyền không giới hạn.
Anh vẫn chọn đôi mắt ngọc của em
Không phân vân và không hề tính toán.
  

7.ĐÔI MẮT ĐEN
 
Vẻ sâu thẳm của đôi mắt đen này
Sự trong sáng của đôi mắt không đáy.
Chỉ có hai điều tôi cầu xin Chúa:
Chỉ cần giữ cho tôi đôi mắt này
Và thêm vào cuộc sống một vài ngày.
Để sau đó, dù không nhiều, có thể
Thêm vào thơ tôi hai viên ngọc trai.
 
 
8.TÔI ĐÃ YÊU
 
Tôi đã yêu phụ nữ chừng hai vạn
Tôi đã giết phụ nữ hai vạn người
Nhưng khi nhìn thấy em, em yêu ơi
Tôi cảm thấy rằng tôi chưa từng sống.
 
 
9.CÓ MỘT PHÒNG ĐÔI
 
Có một phòng đôi trong khách sạn ở mặt trăng.
Muốn dành ngày cuối tuần với người tôi yêu mến.
Tôi không thích khách sạn trần gian cho lắm.
Vì từ bây giờ tôi chỉ thích ở mặt trăng
Nhưng không được phép nếu không có bạn
Liệu em có cùng tôi bay đến với chị Hằng?
  

10.EM ĐỪNG BUỒN
 
Em đừng buồn. Anh mãi mãi bên em.
Cứ để trăng cho các phi hành gia chinh phục
Bởi vì em trong đôi mắt của anh
Mãi mãi vẫn là vầng trăng đẹp nhất.
 
 
11.EM SAI RỒI
 
Em sai rồi, người yêu dấu của anh
Anh xin em đừng làm anh khổ nữa
Anh không nô lệ cho cảm xúc của mình
Trước khi em trở thành người yêu dấu
Với anh em là người yêu và mẹ
Và anh sẵn sàng quỳ gối trước em.
 
 
12.NHỮNG GÌ NGƯỜI TA NÓI VỀ TÔI
 
Những gì người ta nói về tôi đều là sự thật.
Họ nói về tình tôi và phụ nữ chẳng hề sai
Nhưng nói điều này họ chẳng hề đau
Nói điều này mà họ không hề biết
Rằng vì tình yêu đối với em mà tôi
Giống như Giê-su bị đóng đinh trên thập ác.
  

13.ĐÔI KHI TÔI KHÓC
 
Đôi khi tôi khóc thật dễ dàng
Không cần nguyên nhân giống như đứa trẻ.
Đôi khi tôi mệt mỏi vì đôi mắt của em
Đôi mắt màu xanh của em tuyệt đẹp.
Chỉ thiếu một chút gì rất nhỏ nhoi thôi.
Rằng tôi cảm thấy mệt mỏi với những lời
Tôi mệt mỏi vì những quyển sách tôi viết
Tôi mệt mỏi vì sự mệt mỏi của tôi.
 
 
14.MƯA ĐÊM ĐANG RƠI
 
Mưa đêm đang rơi trong đôi mắt của em
Con tàu của tôi đang bị chìm ở đó
Những bài thơ của tôi sẽ bị lãng quên.
Bởi vì gương thì không hề ghi nhớ
Mà chỉ có thể là sự phản ánh trong gương.
 
 
15.TÔI HỎI GIÓ
 
Tôi hỏi gió
Tên người yêu dấu của tôi
Và tôi hỏi mưa một câu hỏi khó.
Tôi biết gió chẳng hay
Rằng một hôm tôi từng bị cảm gió
Và cơn mưa hôm đó kéo rất dài.
 
 
16.MỌI THỨ ỔN
 
Mọi thứ ổn trong tình yêu chúng mình
Không có lý trí hay logic trong đó
Tình ở khắp nơi: khi không, khi có
Tình đi trên mặt nước chẳng bị chìm.
 
 
17.TÔI RƠI VÀO
 
Tôi rơi vào quỹ đạo của mắt em
Tôi bay lên, bay lên trên tấm thảm
Một đám mây màu hồng nâng tôi lên
Và đằng sau đám mây là màu tím.
Như quả địa cầu trần gian yêu mến
Tôi xoay vòng quanh đôi mắt của em.
  

18.CON CÁ VÀNG
 
Con cá vàng, xin hãy nghe tôi nói
Hãy thi hành những ước muốn của tôi
Tôi chỉ cần cá vàng làm sao đấy
Để em yêu, chỉ yêu một mình tôi
Cả trăm người phụ nữ kia hãy đuổi
Để em trở thành nữ hoàng biển của tôi.
 
 
19.SỰ ĐIÊN RỒ CỦA TÌNH YÊU
 
Sự điên rồ của tình yêu là toàn năng!
Nhưng đừng xét đoán để người không xét đoán
Có điều gì đó tuyệt vời hơn hẳn
Khi em để ngực trần.
 
 
20.CỞI ÁO QUẦN RA
 
Cởi áo quần ra mọi thứ sẽ rõ ràng
Điều kỳ diệu chưa từng trên trái đất.
Hãy cởi ra áo quần ra và cởi hết
Còn tôi im chỉ lặng, vâng.
Mọi ngôn ngữ cơ thể em biết hết.
 
 
21.TÔI THỀ LÀ
 
Tôi thề là không có phụ nữ
Chỉ có em và chỉ có em
Bằng ngực phải em làm chậm thời gian
Và em ban phước bằng ngực trái.
Tôi thề là không có phụ nữ
Chỉ có em và chỉ có em
Em thay đổi quy luật của trần gian
Em cấm những gì người ta được phép
Điều gì bị cấm em lại cho không
Chỉ có em.
  

22.TÔI THỀ
 
Tôi thề không có phụ nữ trên đời
Người đã tôn thờ tôi như đứa trẻ
Và em đã cho tôi uống sữa
Tặng đồ chơi và hoa
Chỉ có em như thế.
Em nhẹ nhàng như biển cả
Em duyên dáng như thơ.
Em âu yếm và em dụ dỗ
Không có ai như thế trên đời.
Mong tuổi thơ của tôi sẽ kéo dài
Cho đến năm mươi tuổi
Chỉ có em như thế mà thôi.
 
 
23.CỨ MỖI LẦN
 
Cứ mỗi lần, như với người yêu cuối
Đều nhận được lời từ chối từ tôi
Và tôi thường ngây thơ nói thế này:
“Em là cuối cùng, em là người cuối”.
Nhưng mà sau đó thì tôi yêu lại
Vì tình yêu tôi lại cháy hết mình
Và tôi lại vẫn nhắc đi nhắc lại:
“Em là người cuối, em người cuối cùng”.
 
 
24.MỘT KHI MÀ
 
Một khi mà tôi vẫn còn yêu em
Con chim bồ câu có đôi cánh xám
Thì nghĩa là Thánh Ala vẫn ngự giữa trời xanh.
  

25.EM THÂN YÊU
 
Em thân yêu, có lần em hỏi nhỏ:
Sự khác nhau giữa bầu trời và anh?
Sự khác biệt thế này em yêu ạ:
Đó là khi em cười lên vui vẻ
Thì anh quên rằng có bầu trời xanh.
  

26.HAI DÒNG SÔNG BUỒN
 
Đôi mắt em giống như hai dòng sông
Hai dòng sông buồn tê tái
Hai dòng sông này mang tôi trở lại
Ở cái nơi tôi lạc đến muôn đời
Và không bao giờ quay lại nữa em ơi
Đôi mắt của em là hai bài hát
Nhưng mà tôi không thể hát lên.
Trong mắt em một giọt nước mắt đen
Và một giai điệu vô cùng buồn bã.
 
Đôi mắt em như hai dòng sông buồn.
Ngày hôm nay làm tôi say mênh mang
Và tôi không biết được
Khi tôi châm điếu thuốc.
Tôi ngồi, tôi đốt cháy lên
Tôi đốt lửa bằng lửa của mình
Và ngọn lửa bên trong nuốt chửng.
Để nói rằng tôi yêu em
Mặt trăng của tôi, chị Hằng
Nhưng mà tôi không dám.
Những thứ tôi sở hữu và tôi cảm nhận
Là đôi mắt của em và nỗi buồn của tôi.
 
Những con tàu trong bến cảng của tôi sẽ khóc
Những cánh buồm trên cột buồm sẽ gục.
Rốt cuộc, số phận đen đủi đã hủy hoại tôi
Em dập tắt hy vọng ở trong lòng này
Làm sao ở lại mà không có em trong đêm tối?
Em thân yêu, em hãy nói với tôi.
 
Trong mắt tôi, em là Thánh Alla
Em là tia nắng của một ngày hè.
Em là màu xanh, em là ánh sáng.
Thế gian này không có kẻ đẹp hơn
Rời xa em? Làm sao tôi dám?
Tình yêu của ta đẹp hơn ánh sáng
Đẹp hơn khi tháng tư quay về
Hơn bông hồng trên mái tóc cô gái Tây Ban Nha.
Em đừng khóc, người mà tôi yêu mến
Nước mắt. Điều gì có thể buồn hơn điều này?
Những thứ tôi sở hữu và tôi cảm nhận
Là đôi mắt của em và nỗi buồn của tôi.
 
Nói rằng tôi yêu em, vầng trăng của tôi? -
Tôi không dám.
Tôi chỉ là người phiêu lãng
Tôi có gì trong cuộc đời này?
Đường đi, tên tuổi, vinh quang, ngôi nhà?
Mọi thứ đã bị lãng quên từ lâu lắm.
Tôi là đáy mà neo không thả xuống
Tôi là kẻ người thịt mắt trần.
Em thân yêu! Tôi làm gì được cho em
Chỉ nỗi cô đơn và điều lo lắng
Thì làm số phận làm sao chống.
Số phận của tôi là một vết thương
Một vết thương bao lâu mới chữa lành.
 
Tôi yêu em rất nhiều
Nhưng sau phút giây này em sẽ đi xa
Như ngọn lửa bất lực nhìn theo khói.
Tất cả những gì tôi sở hữu và tôi cảm thấy
Là đôi mắt của em và nỗi buồn của tôi.


 

Thơ tình Ibn Quzman


NGƯỜI YÊU CỦA TÔI
 
Người yêu của tôi đã bỏ ra đi
Giờ quay về để làm tôi đau khổ
Lại từ chối, lại gọi mời lần nữa
Không cho yên, chỉ vì sự tò mò.
 
Lời của em giống như một con dao
Em mở lời làm tôi ngay lập tức
Lưỡi tê dại và tôi không thể kịp
Không đủ thời gian nói hết một câu.
 
Còn gì ngọt ngào, đau đớn hơn tình yêu
Bình lặng hơn, đau đớn hơn xa cách?
Bằng niềm vui nỗi buồn tôi chúc phúc
Cho nghệ thuật bí ẩn tột cùng kia.
 
Vầng hào quang che khuất mặt trăng khuya
Em giống như từ trên trời xuống vậy
Em cứ nói cho tôi hay tội lỗi
Tôi – nô lệ của em, không muốn tự do!
 
Dù em thương hay em ghét gì tôi
Tôi vẫn quí vẫn thương em như vậy
Em nâng lên hay dìm tôi xuống đáy
Rồi như trăng, lại ẩn giấu sau mây.
 
Tôi chấp nhận, chỉ không muốn điều này
Là tin đồn và quan tâm vớ vẩn
Người khuyên nhủ, căn ngăn – tôi im lặng
Không nghe theo miệng lưỡi của người đời.
 
Suy cho cùng họ không hiểu gì tôi
Em không trung thành – nhưng tôi chung thủy
Chung thủy với em – tôi không có lỗi
Tôi tin rằng lẽ phải thuộc về tôi.
  

EM BỎ TÔI
 
Em bỏ tôi – tôi coi là số phận!
Em không để cho tôi câu trả lời
Giá biết ở đâu trên thế gian này
Tôi còn tìm thấy em như lòng muốn.
 
Em bỏ tôi dù tôi vẫn trung thành
Bởi vì em nghe theo lời ai đấy
Mọi ước mơ của tôi đều uổng phí
Giờ chỉ mình tôi với một nỗi buồn.
 
Vì tình yêu mà tôi chịu cực hình
Dù đau đớn tôi sẵn sàng cháy hết
Hãy lắng nghe một lời rất chân thật
Tôi chết đây – không có thuốc chữa lành…
 
Yêu là chết – không gì khủng khiếp hơn.
  

GẶP LẠI EM
 
Gặp lại em, tôi không ngước mắt lên
Tôi im lặng. Chào để làm chi vậy?
Nếu không yêu em thì tôi từ chối
Tôi đã là người xa lạ với em.
 
Nhưng tôi yêu và tôi vẫn đi tìm
Dù em đỏng đảnh và em gian dối
Chẳng lẽ để bệnh của tôi chữa khỏi
Không nơi nào có thuốc ở trần gian?
 
Có phải Chúa ban cho họ quyền năng
Những người đẹp vô thần và độc ác
Không có tâm hồn – chỉ là xác thịt
Nhưng có tâm hồn thì lại cô đơn?
 
Đừng mong chờ để họ ban phát tình
Đừng hy vọng chi những lần gặp gỡ
Lời hứa hẹn ở bên kia thế giới
Nơi người ta giữ lời hứa của mình!
 
Hiểu điều đó, tôi xin kết luận rằng:
Cần hợp lý duy nhất và có thể
Và cuộc đời tôi lập tức thay đổi
Còn bóng ma bị phân hủy trong sương.
 
Yêu – không yêu, có quan trọng lắm không?
Sao lại phí đời mình vì chuyện nhỏ?
Tôi tìm uống rượu và tôi vui vẻ
Và những âu lo mệt mỏi tôi quên.
 
Tình yêu một phía có ích gì chăng?
Tình là gì nếu như tiền chẳng có
Nếu bạn giàu – hãy cám ơn phận số
Còn bạn nghèo – bạn là một tù nhân.


Thơ tình Abdallah ibn al-Mu'tazz


KHÔNG UỐNG RƯỢU VÀO BUỔI SÁNG
 
Ta không nên uống rượu vào buổi sáng
Mà tốt nhất chỉ nên uống về đêm
Buổi sáng giống như màu tóc bạc trắng
Còn đêm là màu của tuổi trẻ – màu đen.
 
Và ta không thể giấu những người tình
Trong buổi sáng trước ánh mắt người khác
Chỉ giấu họ khi bóng đêm bao trùm
Trong vẻ lặng yên của đêm dịu mát.
  

AI CHỈ THÍCH KHOÁI LẠC
 
Những ai chỉ thích khoái lạc với tình
Chỉ đáng khen mà không cần trách móc.
Cuộc sống là gì? Chỉ là khoảnh khắc
Mà chúng ta đánh cắp ở tử thần!
 
Ai đó dù thận trọng và khôn ngoan
Vẫn đánh mất trí khôn trong bữa tiệc
Với người yêu, với bạn bè cháy hết
Khi đồ ăn đưa ra, rượu rót tràn.
 
Ngọn lửa này một khi đã cháy lên
Càng tiếp thêm cho ta nguồn sức lực
Để ta sống vui, để ta sống hết
Những tháng năm rất ngắn ngủi của mình.
 
Em của tôi với nụ cười rõ ràng
Em chinh phục tim tôi bằng tình cảm
Em xinh đẹp lung linh, em tỏa sáng
Trong tình yêu, trong cơn giận nồng nàn.
 
Rót rượu vàng óng và bọt sủi lên
Em âu yếm đến gần đưa tôi uống
Tôi uống từng ngụm và tôi chiêm ngưỡng
Thân hình em qua chiếc cốc dát vàng.
  

TÔI TRỞ THÀNH KẺ NÔ LỆ
 
Tôi trở thành kẻ nô lệ khi yêu
Coi lời nói dối gian là sự thật
Tôi giống như con linh dương mắc kẹt
Giữa lưới dày của cái bẫy giăng ra.
 
Niềm đam mê giờ tôi mới hiểu ra
Tình có sức mạnh và bao quyền lực
Tôi tha thứ cho mình nhưng cố sức
Nguyền rủa tình khi tình đã ra đi.
 
 
CHỈ GẶP GỠ TRONG ĐÊM
 
Chỉ gặp gỡ người tình vào ban đêm
Khi còn mặt trời không nên gặp gỡ
Những người yêu nhau khắp nơi vẫn thế
Chỉ trong đêm, khi tất cả ngủ yên.
  

NGÀY THÁNG ĐÃ LẤY ĐI
 
Ngày tháng đã lấy đi niềm vui, rượu, tình yêu
Tuổi trẻ hăng say thay bằng mái tóc bạc trắng
Trên gương mặt không còn vẻ đẹp và tươi tắn
Tôi xóa dấu vết của tôi trong cuốn sách đời.
 
 
NĂM THÁNG TRÔI
 
Năm tháng trôi, tôi quên rằng đã từng yêu
Màu tóc bạc không thể thay màu khác
Tôi ghét kẻ ngốc với bộ râu như tuyết
Sao mỹ nhân lại yêu một ông già?
  

TÔI KHAO KHÁT ĐỢI CHỜ
 
Tôi khao khát, đợi chờ và nhận ra mình ngớ ngẩn
Em đã lừa dối tôi như trong một trò đùa
Đêm nay dài vô tận như em muốn hôm qua
Nhưng em keo kiệt không cho đêm kéo dài đến sáng.
 
 
NGƯỜI YÊU CHUỐC RƯỢU
 
Người yêu chuốc rượu cho tôi say nghiêng ngả
Có mùi hương trong hơi thở ấm nồng
Em là sự hoàn hảo, em thật nhẹ nhàng
Những quả táo chín hồng tỏa sáng trên gò má!
  

EM THAN PHIỀN
 
Em than phiền, nước mắt là dấu vết của khổ đau
Nước mắt hòa với máu chảy dài trên má:
“Chúng mình sẽ bí mật gặp nhau bao lâu anh nhỉ
Để tìm sự giải thoát khỏi sự dày vò vô lượng ở đâu?”
 
 
AI ĐÀO HUYỆT
 
Ai đào huyệt để dành cho người khác
Chính kẻ này sẽ bị rơi xuống huyệt.



Thơ tình Bashar ibn Burd


ĐÊM KHÔNG CÓ NGƯỜI YÊU
 
Đêm không có người yêu, đêm dài lắm!
Cả thế gian trôi vào cõi vĩnh hằng
Dường như muôn thuở không còn ánh trăng
Khi người yêu bây giờ xa cách hẳn.
 
Tôi mong tìm ra phút giây tĩnh lặng
Ngồi một mình cùng với chén rượu vang
Nghe tiếng chim vui hót ở trong vườn
Về những ngày có em tôi hồi tưởng.
 
Nhưng làm sao quên được người yêu dấu
Biết làm sao để không nhớ đến người
Giá như có thể mua được tình yêu
Tôi trao hết những gì mà tôi có.
 
Tôi đi vào trận đánh vì người ấy
Giải thoát cho em hết những đau buồn
Nhưng em đâu cần tấm lòng chân thành
Khi tình yêu của tôi em từ chối.
 
Trong những đêm mất ngủ tôi đã khóc
Bằng những lời âu yếm đã van xin
“Ubeida! – tôi khẽ gọi tên em –
Hãy quay về, cho dù em khinh miệt!”
 
Tôi đã từng khóc vì em ngày trước
Nước mắt tuôn dài như một dòng sông
Và tôi đã từng năn nỉ với em
“Hãy ở lại hoặc là anh sẽ chết.
 
Em ra đi làm sao tôi biết được
Có một ngày nào đó sẽ quay về
Cho tôi thoát khỏi nỗi đau khổ này
Và cho chuỗi ngày buồn đau chấm dứt”.
 
Ai từng khóc trong những đêm cô độc
Gọi tên Thánh và nài nỉ van xin
Để Ngài tha thứ cho những lỗi lầm
Nhưng những ngày đến sau này đã khác.
 
Khổ thân tôi khi nghĩ về người đẹp
Là tôi quên hết quyền lực bề trên
Tôi quên hết tất cả những thánh thần
Quên giờ cuối cùng trong ngày phán xét.
 
Và không còn biết ăn năn gì hết
Và tôi đây không hối hận bao giờ
Khổ thân tôi – tôi là kẻ đang yêu
Nhưng đang nhớ về người trong xa cách.
 
Tôi di chuyển giống như con bọ cạp
Với thuốc độc đã ngấm vào trong người
Tôi sợ rằng hành trình cuối của tôi
Chỉ còn lại với những lời khóc thét.
 
Tôi không sống đến một ngày tốt đẹp
Không sống đến ngày em tỏ lòng thương
Tôi sẽ chết vì những ngày đau buồn
Và em đừng lấy làm điều kinh ngạc.
 
Nếu em ra câu hỏi cho người khác
Họ trả lời: “Hắn chết vì yêu người
Hắn đã yêu nhưng không được người yêu
Vì đau khổ mà hắn ta đã chết…”
 
 


ĐÊM ĐÃ ĐẾN ĐÂY
 
Đêm đã đến đây và em lần nữa
Lại dìm tôi vào vực thẳm nỗi đau
Một lời hứa mà em nói ngày nào
Giờ hóa ra chỉ là lời gian dối.
 
Anh đã ở đâu? Anh ở Basra
Mà có thể là bên bờ địa ngục
Thân hình mảnh mai, đôi mắt tuyệt đẹp
Và lời như thuốc độc giết người ta!
 
Tôi hỏi em: “Khi nào ta gặp gỡ?”
Em nhìn tôi bằng ánh mắt tinh ranh.
Em bảo rằng: “Em con gái nhà lành
Sợ gặp gỡ với anh mang tiếng xấu”.
 
Và tình yêu chiếm tôi từ phút đó
Tình trở thành tai họa mới của tôi
Tình vây lấy, quay cuồng trái tim này
Tình cuốn tôi giống như dòng nước lũ.
 
Em tỏa sáng như mặt trời vừa lên
Em ra về, hoàng hôn liền buông xuống
Tôi sẽ chết vì tình, không hàn gắn
Nếu thiếu vòng tay êm dịu chữa lành.
 
Tâm trí sáng của tôi nhuốm màu đen
Nhưng điều này em làm sao biết đến
Tôi sẽ gửi cho em bằng câu chuyện
Kể về tôi, vì em trở thành điên.
 
Tôi trao em tình yêu như món quà
Và tôi vẫn mong tình em đáp lại
Nhưng có một điều mà tôi nhận thấy
Tôi giữa đám đông em chẳng nhận ra.
 
Tôi mong em nhận lấy tình yêu này
Dù có điều phũ phàng trên thực tế
Tôi dại khờ, tôi bị em quyến rũ
Tôi yêu em, em đã bỏ bùa tôi.
 
Và giá như tôi cố đuổi xua tình
Tôi để cho tình cuốn theo chiều gió
Thì ngọn gió vẫn mang tình trở lại
Vẫn để tình nảy nở ở trong tim.
 
Xin em hãy xua đi cơn khát tình
Hãy cho tôi được uống nguồn nước sạch
Để ngày cuối cùng trong giờ phán xét
Lòng tốt của em sẽ được ban ơn.
 
Em hãy đến đây trong ngày gặp gỡ
Như ý thích – tức thì và ngẫu nhiên
Cho dù em lầm lỗi cả trăm lần
Tôi vẫn tha thứ cho em tất cả.
 
Tôi không thể cưỡng lại sự khát khao
Không có em, tôi mỗi ngày héo úa
Mặt trời hãy mọc và ra tay chữa
Còn nếu không, tôi chết giữa ngày mưa.
 
“Bạn hãy gọi ra tên của người yêu” –
Những bạn bè thường bảo tôi như vậy
Nhưng tôi láu lỉnh, tôi lừa dối họ
Tên người yêu tôi vẫn chẳng nói ra.
 
Chỉ khi hai người giữa cánh đồng hoang
Tôi gọi tên em như một vị thần.
 

Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Thơ tình Al-Ma‘arri


***
Thời gian giống như con ngựa lao nhanh
Nhìn bốn xung quanh – đã sắp ngày tàn.

***
Đừng phí công để tu sửa cuộc đời
Thánh Alah cũng nhầm lẫn đấy thôi.

***
Đừng ghen tỵ với những người hạnh phúc
Họ cũng chết, tất cả tùy trường hợp.

***
Tôi giấu ý nghĩ trong cõi kín thầm
Để chúng không làm phiền những người thân.

***
Con người, nhà cửa, áo quần đều già
Chỉ ngày và đêm là luôn luôn mới
Quần áo cả tơ, tuổi trẻ của tơ
Đều phai nhạt theo dòng thời gian chảy.

***
Người ta buồn vì linh hồn rất dễ
Chuyển nhập từ xác này sang xác nọ.

***
Người cao thượng là người luôn cô độc
Giữa những người cùng giống nòi, bộ tộc.


***
Nhìn những con người sống trên mặt đất
Có tư chất, nhưng số đông là ác.

***
Tôi ra đi, nỗi đau đớn khôn nguôi
Cùng những bất hạnh bỏ lại trên đời.

***
Xin hãy chớ nói rằng: “Ta trong trắng!”
Trong trắng làm sao giữa cuộc đời bụi bặm.

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018

Thơ tình Ả Rập - Ibn Hamdis



1

Em ơi hãy ở lại cùng anh, hãy đợi
Đừng cười anh và em đừng đi vội!

Tất cả lại trở về và sẽ cháy lên
Ngọn lửa ngày nào vẫn ở trong tim!

Những đêm cô đơn, những ngày buồn bã
Cho anh khỏi u sầu – em đến nhé!

Anh trao em con tim và tấm lòng thành
Nhưng chẳng thấy gì, dù hy vọng mong manh!

Có phải em thích trò chơi như vậy?
Anh sẽ chịu đựng nhưng xin em ở lại!


2
Nếu phải chọn giữa Em và Thế giới
Thì anh, tất nhiên, là sẽ chọn Em
Con tim anh tin chắc là như vậy.

Nhưng Lý trí dứt khoát: “Chọn Thế giới!”
Vì có lẽ Lý trí tin những lời
Về “Con tim Thông minh” thời thượng cổ.
  

Thơ tình Ả Rập - Ibn Zaydún


1

Anh sẽ không quên lời hứa của mình
Anh đặt vào đấy cả tâm hồn, trái tim!

Không bao giờ, ngày hay đêm cũng vậy
Lời hứa của mình anh sẽ không thay đổi.

Rằng chỉ mình em, chỉ một mình em
Là hiện thân điều mơ ước của anh!

Tình của em dù đam mê mãnh liệt
Chỉ cho anh một phần thôi cũng được.

Trong cách xa dù chỉ còn đêm
Anh xin em hãy nhớ về anh.

Và nếu cuộc đời anh, em cần đến
Anh sẽ nói: “Này đây, em hãy nhận!

Số phận anh là nô lệ của em
Số phận anh nằm trong tay em”.

2
Anh yêu kẻ thù, bởi em cũng không là bạn
Vì nếu khác, thì tại sao làm anh đau đớn?

Có phải em giận anh? Em hãy trả lời
Dù em không công bằng – anh chỉ trách mình thôi.

Em như mặt trời, nhưng dưới mặt trời có bóng
Em chiếu sáng đêm… và làm ngày tối sẫm.

Anh biết rằng lời than phiền sẽ tan tác như mây
Chỉ cần em thương cho kẻ bất hạnh này!
  

3

Tình em là kho báu… Nhưng anh biết đâu tìm
Mặc cho vận may sẽ chỉ lối cho anh…

Trong đôi mắt anh giờ chia ly đã đến
Mắt khóc em và giã từ trong im lặng.

Số phận đang mỉm cười với anh lúc này
Nhưng hình bóng tuyệt vời của em không giấu được đám mây.

Em là cuộc đời anh, anh làm sao xa được
Nếu phải xa thì thà cho anh cái chết.

Than ôi, con mắt không sao giấu nổi tình anh
Gương mặt làm sao giấu được nỗi lòng.

4
Em quyết định số phận của anh thế nào cũng được
Anh không thể quên em, không có cách nào khác.

Chẳng lẽ đủ sức quên và có thể đổi thay
Người đã gắn bó với em bằng tình yêu này.

Anh cháy lên bằng tình em – đau đớn
Tình yêu là bệnh trong tim anh – đau lắm!

Nhưng khỏe mạnh anh cũng không muốn nào
Anh nói dối, xin cửa tự đóng vào.

Xin thề với Thánh Ala rằng yêu em, và chỉ
Sống để yêu em, không cần ai thay thế!