Thứ Tư, 16 tháng 9, 2020

Thơ tình Henry Austin Dobson

 



BALLAD ĐỒ CỔ
 
Ngày đang tàn như cỏ hoa trong nắng
Năm tháng như dòng nước lững lờ trôi
Tất cả đều qua nhanh hết, than ôi!
Như chiếc lá bay theo làn gió cuốn
Mặt trời mới buổi bình minh chầm chậm
Lại theo đường chân trời cũ đi lên
Thời gian gặt và giờ ta nhặt nhạnh
Những chút gì còn lại sau thời gian!
 
Ta gom nhặt những gì trong quá khứ
Bỏ vào thùng để gió chẳng cuốn đi
Như người keo kiệt không chừa thứ gì
Mà số phận ban cho hàng thế kỷ
Những mảnh vở và những biên niên sử
Những bài thơ, những câu chuyện hoang đường
Những trang phục và những bàn tiệc cũ
Những chút gì còn lại sau thời gian!
 
Ta đi gom nhặt những câu chuyện tình
Những bông hoa trong những khu vườn cổ
Những ghi chép cũ ghi trên ngôi mộ
Những chiến lợi phẩm và những cung tên
Những bộ xương cổ, xác những con thuyền
Những di tích cổ còn trên mặt đất
Tất cả những gì lang thang phiêu bạt
Những chút gì còn lại sau thời gian!
 
LỜI GỬI
 
Những bạn bè quen biết hoặc chưa quen
Trong đêm trước Giáng sinh này xin nhớ
Hãy bảo vệ những gì đang phân rã
Những chút gì còn lại sau thời gian.
 
A Ballad of Antiquaries
 
The days decay as flowers of grass,
The years as silent waters flow;
All things that are depart, alas!
As leaves the winnowing breezes strow;
And still while yet, full-orbed and slow,
New suns the old horizon climb,
Old Time must reap, as others sow:
We are the gleaners after Time!
 
We garner all the things that pass,
We harbour all the winds may blow;
As misers we up-store, amass
All gifts the hurrying Fates bestow;
Old chronicles of feast and show,
Old waifs of by-gone rune and rhyme,
Old jests that made old banquets glow: -
We are the gleaners after Time!
 
We hoard old lore of lad and lass,
Old flowers that in old gardens grow,
Old records writ on tomb and brass,
Old spoils of arrow-head and bow,
Old wrecks of old worlds' overthrow,
Old relics of Earth's primal slime,
All drift that wanders to and fro: -
We are the gleaners after Time!
 
ENVOY
 
Friends, that we know not and we know!
We pray you, by this Christmas chime,
Help us to save the things that go:
We are the gleaners after Time.
 
 
URCEUS EXIT*
 
Tôi định viết tụng ca
Lại thành ra sonnet
Làm điều này theo mốt
Tôi định viết tụng ca
Nhưng Rose đi qua
Đội mũ người Ê-cốt
Tôi định viết tụng ca
Lại thành ra sonnet.
____________
*Những lời này lấy từ cuốn “Nghệ thuật thơ ca” (Ars Poetica) của Horace nói về người thợ gốm định nặn bình lại thành ra chậu.
 
Urceus Exit
 
I INTENDED an Ode,
And it turn'd to a Sonnet
It began a la mode,
I intended an Ode;
But Rose cross'd the road
In her latest new bonnet;
I intended an Ode;
And it turn'd to a Sonnet.
 
 


NỤ HÔN
 
Rose hôn tôi hôm nay
Ngày mai có còn hôn nữa?
Cứ để cho đời như vậy
Rose hôn tôi hôm nay.
Nhưng mà chẳng có niềm vui
Và tôi trở nên buồn bã
Rose hôn tôi hôm nay
Ngày mai có còn hôn nữa?
 
A Kiss
 
Rose kissed me to-day.
Will she kiss me tomorrow?
Let it be as it may,
Rose kissed me today.
But the pleasure gives way
To a savour of sorrow;-
Rose kissed me to-day,-
Will she kiss me tomorrow?



1 nhận xét: