GỬI PHILLIS, CÔ GÁI ĐẸP CHĂN CỪU
Thức dậy buổi bình minh
Khi tôi nhìn Phillis
Như con chim thức giấc
Trong buổi sớm mai hồng.
Nàng mỉm cưởi bước trên
Những bông hoa mùa xuân
Đàn cừu tung tăng bước
Theo bàn chân của nàng.
Nhưng nàng có trái tim
Như đá trong lồng ngực
Nàng không hề thương xót
Và cũng chẳng ban ơn.
Mặt trời hãy thức dậy
Ngọn lửa trong tim nàng
Và chim hãy hát lên
Sao cho nàng thương hại!
Những bông hoa hãy nói
Rằng sắc đẹp giết người
Nếu nàng không yêu tôi
Hãy nhìn tôi hấp hối.
My Phillis hath the morninge Sunne,
at first to looke upon her:
And Phillis hath morne-waking birds,
her risinge still to honour.
My Phillis hath prime-featherd flowres,
that smile when she treads on them:
And Phillis hath a gallant flocke,
that leapes since she dooth owne them.
But Phillis hath too hard a hart,
alas, that she should have it:
It yeelds no mercie to desert,
nor grace to those that crave it.
Sweete Sunne, when thou look'st on,
pray her regard my moane!
Sweete birds, when you sing to her,
to yeeld some pitty, woo her!
Sweet flowers that she treads on,
tell her, her beauty deads one.
And if in life her love she nill agree me,
Pray her before I die, she will come see me.
SỰ MÂU THUẪN CỦA TÌNH YÊU
Hiếm khi nghe và hiếm khi nhìn thấy
Một điều gì không có trong tự nhiên
Giống như ngọn lửa suốt tháng quanh năm
Cứ rực cháy mà không cần đến củi.
Tôi từng thấy trường hợp rất lạ lùng
Một người hạnh phúc nhưng luôn đau khổ
Một người khác yêu lạ lùng hơn nữa
Sống trong tình mà như ở trong sương.
Có đầy đủ vẫn nghĩ mình thiếu thốn
Không tin rằng mình đã có tình yêu.
Tại sao tình cảm đã được lấp đầy
Mà vẫn cứ khát khao hoài dục vọng.
As rare to hear as seldom to be seen,
It cannot be nor never yet hath been
That fire should burn with perfect heat and flame
Without some matter for to yield the same.
A stranger case yet true by prove I know
A man in joy that liveth still in woe:
A harder hap who hath his love at list
Yet lives in love as he all love had mist:
Who hath enough, yet thinks he lives without,
Lacking no love yet still he stands in doubt.
What discontent to live in such desire,
To have his will yet ever to require.
TÌNH KHIÊM TỐN
Cây dù thấp đến mấy luôn có ngọn
Con ruồi con kiến vẫn có nỗi buồn
Và có nọc độc ở những con ong
Những sợi tóc cũng cho ta chiếc bóng
Biển có nguồn, trước tình yêu bình đẳng
Dù bạn là vua hay kẻ ăn xin.
Nơi nước lặng là đáy sâu vô cùng
Có chuyển động mà mắt không nhận biết
Không cần nhiều lời để có lòng tin
Rùa không hát, còn trái tim chân thật
Không có lưỡi, chỉ có tai và mắt
Nghe, thấy, thở dài sau đó vỡ tung.
The lowest trees have tops, the ant her gall,
The fly her spleen, the little sparks their heat;
The slender hairs cast shadows, though but small,
And bees have stings, although they be not great;
Seas have their source, and so have shallow springs;
And love is love, in beggars as in kings.
Where rivers smoothest run, deep are the fords;
The dial stirs, yet none perceives it move;
The firmest faith is in the fewest words;
The turtles cannot sing, and yet they love:
True hearts have eyes and ears, no tongues to speak;
They hear and see, and sigh, and then they break.
thơ rất hay
Trả lờiXóa