Giống như bông hoa nở giữa cánh đồng
Cả bầy ong đùa chơi và vỗ cánh
Và đàn bướm vui vẻ lượn xung quanh
Nhưng sau đó người cắt hoa để bán
Mang ra khu chợ Covent-Garden
Đến khi hoa héo dần rồi héo hẳn
Hoa bốc mùi, người vứt xuống bàn chân.
Which in the Garden enamels the Ground;
Near it the Bees in play flutter and cluster,
And gaudy Butterflies frolick around.
But, when once pluck’d, ’tis no longer alluring,
To Covent-Garden ’tis sent (as yet sweet),
There fades, and shrinks, and grows past all enduring,
Rots, stinks, and dies, and is trod under feet.
Là thời để tận hưởng tình yêu
Tình yêu ta được trời ban tặng
Thì ta phải tận hưởng thật đầy
Một khi sức ta còn có thể
Thưởng thức vẻ đẹp của hoa này.
Đừng bao giờ nói để ngày mai
Tình yêu, tuổi trẻ bay như lướt
Đừng cho uổng phí tháng ngày trôi
Nào cùng uống rượu và nhảy nhót
Tình yêu ra đi cùng tuổi tác
Xuân đi không trở lại trong đời.
Love is then our Duty,
She alone who that employs,
Well deserves her Beauty.
Let’s be gay,
While we may,
Beauty’s a Flower, despis’d in Decay.
Ours is not to-morrow.
Love with Youth flies swift away,
Age is nought but Sorrow.
Dance and sing,
Time’s on the Wing.
Life never knows the Return of Spring.
Trước nghĩ vậy, nhưng giờ mới nhận ra
I thought so once, but now I know it.
thơ rất hay
Trả lờiXóa