Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

Thơ tình Vladimir Kirshon

 

TÔI HỎI CÂY TẦN BÌ


Tôi hỏi tần bì: “người yêu tôi đâu?”
Cây không trả lời, ngọn cây nghiêng ngả.
Tôi hỏi cây dương: “người yêu tôi đâu?”
Cây dương ném cho tôi từng chiếc lá.


Tôi hỏi mùa thu: “người yêu tôi đâu?”
Mùa thu trả lời bằng cơn mưa nhỏ.
Tôi hỏi cơn mưa: “người yêu tôi đâu?”
Mưa tuôn nước mắt bên ngoài cửa sổ.


Tôi hỏi ánh trăng: “người yêu tôi đâu?”
Trăng trốn vào mây, và trăng im lặng.
Tôi hỏi mây trắng: “người yêu tôi đâu?”
Mây trắng tan ra giữa trời xanh thắm.


Bạn thân ơi, đâu người yêu của tôi?
Bạn có biết nơi mô nàng trú ẩn.
Người bạn thân nhất của tôi trả lời:
“Nàng ngày xưa là người yêu của bạn
Giờ nàng đã thành người vợ của tôi”…


Я спросил у ясеня

Я спросил у ясеня: «Где моя любимая?» –
Ясень не ответил мне, качая головой.
Я спросил у тополя: «Где моя любимая?» –
Тополь забросал меня осеннею листвой.

Я спросил у осени: «Где моя любимая?» –
Осень мне ответила проливным дождем.
У дождя я спрашивал: «Где моя любимая?» –
Долго дождик слезы лил за моим окном.

Я спросил у месяца: «Где моя любимая?» –
Месяц скрылся в облаке – не ответил мне.
Я спросил у облака: «Где моя любимая?» –
Облако растаяло в небесной синеве…

Друг ты мой единственный, где моя любимая?
Ты скажи, где скрылась, знаешь, где она?
Друг ответил преданный, друг ответил искренний:
«Была тебе любимая, была тебе любимая,
Была тебе любимая, а стала мне жена!»


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét