Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

Thơ tình Elêna Sharganova

 


EM YÊU RỒI CHĂNG

Em yêu rồi chăng?
Thật là kỳ quặc…
Mà biết đâu là sự thật?
Ô không, không có chuyện đó rồi.
Tình yêu – cổ xưa như trái đất
Và em nhớ đến cơn khát.
Có thể chỉ là quyến luyến vậy thôi.

***
Em nhìn vào bầu trời đêm
Em đếm những ngôi sao nhỏ
Giữa bầu trời đêm, ngọn gió
Trả lời những câu hỏi của em.

Em muốn biết về anh
Nhưng gió không nói cho em sự thật
Gió chỉ lặng lẽ rung cành
Và thì thầm: “Đợi ngày mai sẽ biết”.

Em ngồi đợi chờ anh
Đắng cay rơi giọt lệ
Và giữa bầu trời đêm, ngọn gió
Trả lời những câu hỏi của em.

Люблю?

Люблю? 
Странно...
А, может, и вправду?..
Да нет, невозможно.
Любовь - старо.
Я помню ту жажду.
Привязанность? - Можно.
 _____________

Я смотрела в ночное небо.
Я считала далёкие звёзды.
В небе тёмном гулял ветер,
Отвечал на мои вопросы.

Я хотела узнать, где ты, 
Но он мне не сказал правды.
Он лишь тихо качнул ветки,
Прошептал: "Подожди завтра."

Я ждала тебя долго - долго.
Я роняла горячие слёзы.
В небе ветер гулял вольно, 
Отвечал на мои вопросы.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét