Thứ Ba, 15 tháng 9, 2020

Thơ tình Igor Fyodoseev

 


ĐỪNG VỘI BỎ ĐI ANH

Đừng vội vã bỏ đi anh, đừng vội!
Hãy đứng lại đây, bên cánh cửa này!
Chẳng lẽ anh dễ dàng quên đến vậy
Người vẫn tin, yêu anh đến mê say.

Anh chớ vội vàng chối từ tất cả
Khi với anh người rộng mở tâm hồn
Anh hãy biết đi tìm trong lí trí
Và biết rằng chỉ đơn giản lặng im
Em vẫn biết điều này anh có thể.

Và chia tay, anh nhé, chớ vội vàng
Chớ vội vàng tình cảm đem chối bỏ
Tình ấm áp có thể còn chưa đủ
Để làm tan ghẻ lạnh giá băng.

Cả thành tích anh cũng chớ vội vàng
Hãy dừng lại, hãy tìm ra khoảnh khắc
Rồi bỗng nhiên anh sẽ hiểu ra rằng
Nơi anh cần là nơi đang có mặt.

Đừng vội vàng quên hết anh, đừng vội
Anh hãy xua những ý nghĩ mông lung
Bởi vì anh hãy nhớ một điều rằng
Đã ra đi không dễ dàng quay lại.

Не торопитесь уходить

Не торопитесь уходить!
Постойте у открытой двери!
Нельзя же с легкостью забыть
Тех, кто вас любит, кто вам верит!

Не торопитесь отвергать,
Когда вам душу открывают...
Достаньте мудрости печать,
Сумейте просто промолчать!
Вы ведь сумеете, я знаю.

Не торопитесь разлюбить,
Все чувства сразу отвергая, -
Тепла вам может не хватить,
Чтоб отчужденья лед растаял.

Не торопитесь успевать,
Найдите миг остановиться!
А вдруг получится узнать
И там, где надо, появиться...

Не торопитесь все забыть,
От вздорной мысли отмахнуться...
Как нелегко все возвратить!
Как нелегко назад вернуться! 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét