Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

Thơ tình Konstantin Vanshenkin


TA MẾN YÊU NGƯỜI, ƠI CUỘC SỐNG
Tặng M. Bernes

Ta mến yêu người, ơi cuộc sống
Tự nhiên thôi, mới mẻ gì đâu
Ta mến yêu người, ơi cuộc sống
Ta yêu rồi yêu lại lần sau.

Những ô cửa sổ đèn đã sáng
Ta về nhà mỏi mệt bước chân
Ta mến yêu người, ơi cuộc sống
Và mong người sẽ tốt đẹp hơn.

Cuộc đời đã cho ta không ít
Mặt đất trải rộng, biển mênh mông
Và ta đã từ lâu được biết
Vô tư tình bạn của đàn ông.

Trong tiếng ngân vang của mỗi ngày
Ta hạnh phúc rằng ta bận bịu!
Một tình yêu trong tim ta đây
Yêu là gì chắc người đã hiểu.

Tiếng họa mi hót hay biết bao
Buổi hoàng hôn, nụ hôn buổi sớm
Con trẻ ơi, đỉnh của tình yêu
Đấy là điều diệu kỳ quá lớn!

Ta lại cùng các con qua đấy
Tuổi thơ, tuổi trẻ và bến tàu
Và sau đấy là bao đứa cháu
Tất cả như lặp lại từ đầu.

Chao ôi, ngày tháng trôi nhanh quá
Nhìn lên tóc bạc, bỗng thấy buồn
Đời ơi có nhớ bao người lính
Không về để bảo vệ đời chăng? 

Thì hãy vui lên và thể hiện
Trong tiếng kèn khúc hát mùa xuân!
Ta mến yêu người, ơi cuộc sống
Và được người yêu lại, ta mong!

Я люблю тебя, Жизнь
            М.Бернесу

Я люблю тебя, Жизнь,
Что само по себе и не ново,
Я люблю тебя, Жизнь,
Я люблю тебя снова и снова.

Вот уж окна зажглись,
Я шагаю с работы устало,
Я люблю тебя, Жизнь,
И хочу, чтобы лучше ты стала.

Мне немало дано -
Ширь земли и равнина морская,
Мне известна давно
Бескорыстная дружба мужская.

В звоне каждого дня,
Как я счастлив, что нет мне покоя!
Есть любовь у меня,
Жизнь, ты знаешь, что это такое.

Как поют соловьи,
Полумрак, поцелуй на рассвете.
И вершина любви -
Это чудо великое - дети!

Вновь мы с ними пройдем,
Детство, юность, вокзалы, причалы.
Будут внуки потом,
Всё опять повторится сначала.

Ах, как годы летят,
Мы грустим, седину замечая,
Жизнь, ты помнишь солдат,
Что погибли, тебя защищая?

Так ликуй и вершись
В трубных звуках весеннего гимна!
Я люблю тебя, Жизнь,
И надеюсь, что это взаимно!


MÙA XUÂN

Mưa dông đầu mùa trên thành phố
Mưa kêu trong ống xối vang rền.
“Chẳng ai trên đời yêu ta cả”
Cô bé nhà ai dối chính mình.

Nước trên vỉa hè rơi tung tóe
Bé con trong căn hộ một mình
Bé con khoác lác vì vui quá
Hân hoan bên cửa sổ mở toang.

Mưa tuôn ào ào trên đường phố
Mưa trên nóc xe điện ầm vang.
“Chẳng ai trên đời yêu ta cả”
Giọng ai hạnh phúc vẫn ngân vang.

Весной (Первый ливень...)

Первый ливень над городом лупит,
Тарахтит в водосточной трубе.
"Ах, никто меня в мире не любит",-
Врет девчонка самой же себе.

Брызги тучей стоят над панелью,
А девчонка в квартире одна,-
Врет от радости и от веселья
У раскрытого настежь окна.

Дождь с размаху по улицам рубит,
По троллейбусным крышам стучит.
"Ах, никто меня в жизни не любит!"-
Звонко голос счастливый звучит...


TÔI VỚI NÀNG

Tôi với nàng chia tay đã nhiều năm.
Lùi lại tháng năm theo đường phố cũ
Tôi bất chợt lại đi về nơi đó
Nơi mà tôi thường gặp gỡ với nàng.

Chỉ nhớ ra dưới ánh những ngọn đèn
Xung quanh nhà nàng và treo trước cửa…
Thật giống cảnh những ngày đầu tháng giêng
Người ta đề trong thư ngày năm cũ.

Это было давно. Мы расстались тогда

Это было давно. Мы расстались тогда.
А назавтра по старой аллее
Я, забывшись, пришел машинально туда,
Где обычно встречались мы с нею.

И опомнился лишь под лучом фонаря
Возле дома ее, перед входом...
Так - случается - в первые дни января
Письма
      прошлым датируют годом.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét