Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

Thơ tình Alexander Kushner


CHIA TAY EM NHÉ

Chia tay nhé, chia tay đến ngày mai
Đến ngày kia, đến mùa đông lạnh giá.
Chia tay nhé, chia tay đến tháng ba.
Ta đón mùa đông hai người riêng lẻ.

Sẽ gặp gỡ và sẽ tiễn đưa riêng.
Chia tay em chờ đến ngày vui nhé.
Đến mùa xuân. Đôi mắt ta không nhìn.
Đến mùa xuân. Và muộn hơn thế nữa.

Chia tay nhé, chia tay đến mùa hè
Em vân vê găng tay làm chi thế
Chia tay đến “bằng cách nào”, “đâu đó”
Đến “một khi nào”, thôi thế em nghe.

Em lần lữa đứng trước cửa làm gì
Có thể nào chính xác hơn dược nữa?
Ta chia tay đến tận đường biên nhé
Biên giới tận cùng. Và sau đó em nghe.

Ну прощай, прощай до завтра

Ну прощай, прощай до завтра,
Послезавтра, до зимы.
Ну прощай, прощай до марта.
Зиму порознь встретим мы.

Порознь встретим и проводим.
Ну прощай до лучших дней.
До весны. Глаза отводим.
До весны. Еще поздней.

Ну прощай, прощай до лета.
Что ж перчатку теребить?
Ну прощай до как-то, где-то,
До когда-то, может быть.

Что ж тянуть, стоять в передней,
Да и можно ль быть точней?
До черты прощай последней,
До смертельной. И за ней.


NGỦ CHUNG

Hạnh phúc biết bao, thật là sung sướng
Hai đứa cùng nằm, hai đứa trùm chăn
Rồi ngủ say khi có em bên cạnh
Và sáng ra thức giấc cùng em.

Và trong khi ta ngủ, anh và em
Trong khu vườn có tiếng xào xạc lá
Giữa bầu trời, cả những miền đen đúa
Cũng sáng lòa, cũng nhấp nháy long lanh.

Và trong khi ta ngủ, bên chiếc bàn
Tay gàn cãi nhau với cơn thiu ngủ
Nhưng anh ngủ và cả em cũng ngủ
Chỉ giấc mơ của thơ phú đứng lên.

Ta ngủ say sưa, tất cả ngang bằng
Với tình yêu và với điều bất tử
Cho không biếu không khi trong giấc ngủ
Còn ban ngày – bằng sốt sắng nhiệt tâm.

Ta ngủ say sưa, cứ để mặc lòng
Bất chấp hết, ta cứ say sưa ngủ
Đi vào chi tiết, hoa văn giấc ngủ
Và đi vào trong từng mớ tóc xoăn.

Má kề bên má. Ta ngủ suốt đêm
Với sự cả tin của con chim nhỏ
Và trong vẻ không có gì che chở
Sự lớn lao sẽ đến với chúng mình.

Tiếng sấm tan vào giấc ngủ suốt đêm
Và suốt đêm câu trả lời sấm đợi
Giấc ngủ hai người – hạnh phúc biết mấy!
Ai cho mình làm như vậy hả em?

Какое счастье, благодать

Какое счастье, благодать
Ложиться, укрываться,
С тобою рядом засыпать,
С тобою просыпаться!

Пока мы спали, ты и я,
В саду листва шумела
И неба темные края
Сверкали то и дело.

Пока мы спали, у стола
Чудак с дремотой спорил,
Но спал я, спал, и ты спала,
И сон всех ямбов стоил.

Мы спали, спали, наравне
С любовью и бессмертьем
Давалось даром то во сне,
Что днем — сплошным усердьем.

Мы спали, спали, вопреки,
Наперекор, вникали
В узоры сна и завитки,
В детали, просто спали.

Всю ночь. Прильнув к щеке щекой.
С доверчивостью птичьей.
И в беззащитности такой
Сходило к нам величье.

Всю ночь в наш сон ломился гром,
Всю ночь он ждал ответа:
Какое счастье — сон вдвоем,
Кто нам позволил это?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét