Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

Thơ tình Stevie Smith


KHÔNG VẪY NÊN CHÌM 

Chàng đã chết nhưng vì không ai nghe chàng
Nên dù đã nằm vẫn còn nghe rên rỉ:
Tôi đã kêu mà không ai từng để ý
Vì không đưa tay vẫy, nên chìm. 

Anh chàng tội nghiệp thường yêu chuyện đỏ đen
Và bây giờ thì anh chàng đã chết
Bây giờ con tim anh ta lạnh ngắt 
Thiên hạ vẫn thì thầm. 

Ồ không, không, vẫn lạnh lẽo thường xuyên
(Nên dù chết nằm vẫn còn nghe rên rỉ) 
Suốt cả đời tôi vẫn mong kêu cho thấu
Vì không đưa tay vẫy, nên chìm. 

Not Waving, But Drowing 

Nobody heard him, the dead man, 
But still he lay moaning: 
I was much further out than you thought 
And not waving but drowning. 

Poor chap, he always loved larking 
And now he's dead 
It must have been too cold for him his heart gave way, 
They said. 

Oh, no no no, it was too cold always 
(Still the dead one lay moaning) 
I was much too far out all my life 
And not waving but drowning. 


TRONG NHỮNG GIẤC MƠ CỦA TÔI

Trong những giấc mơ, tôi luôn luôn nói lời tạm biệt và đi
Về đâu và tại sao tôi không biết, mà chẳng quan tâm nữa.
Vì chia tay là ngọt ngào và chia tay là ngọt ngào hơn cả,
Và ngọt ngào nhất là đêm và cơn gió vội vã cuốn đi.

Trong những giấc mơ, họ luôn vẫy tay và nói lời giã từ
Họ rót cho tôi vào cốc và tôi mỉm cười khi uống
Tôi vui với cuộc hành trình, tôi ra đi và vui sướng
Tôi vui vì bạn bè không đọc ra ý nghĩ của tôi. 

In My Dreams

In my dreams I am always saying goodbye and riding away, 
Whither and why I know not nor do I care. 
And the parting is sweet and the parting over is sweeter, 
And sweetest of all is the night and the rushing air. 

In my dreams they are always waving their hands and saying goodbye, 
And they give me the stirrup cup and I smile as I drink, 
I am glad the journey is set, I am glad I am going, 
I am glad, I am glad, that my friends don't know what I think.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét