Francis Willam Bourdillon (22 tháng 3/ 1825 – 13 tháng1/ 1921) – nhà thơ, dịch giả người Anh.
Sinh ở Trinity Parsonage, Halton Road, Runcorn, Cheshire, học tại Haileybury College và Worcester College, Oxford, tốt nghiệp B.A. năm 1877, M.A. năm 1882. Từ năm 1876 đến 1879, ông làm gia sư cho các con trai của Hoàng tử Christian của Schleswig-Holstein, sau đó ông sống ở Eastbourne, và ở Midhurst, Sussex. Ông dạy ở trường cao đẳng Eastbourne.
Ông nổi tiếng nhờ bài thơ Đêm có nghìn con mắt (The Night Has a Thousand Eyes) được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Tiếng Việt cũng có một số bản dịch bài thơ này.
Sinh ở Trinity Parsonage, Halton Road, Runcorn, Cheshire, học tại Haileybury College và Worcester College, Oxford, tốt nghiệp B.A. năm 1877, M.A. năm 1882. Từ năm 1876 đến 1879, ông làm gia sư cho các con trai của Hoàng tử Christian của Schleswig-Holstein, sau đó ông sống ở Eastbourne, và ở Midhurst, Sussex. Ông dạy ở trường cao đẳng Eastbourne.
Ông nổi tiếng nhờ bài thơ Đêm có nghìn con mắt (The Night Has a Thousand Eyes) được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Tiếng Việt cũng có một số bản dịch bài thơ này.
ĐÊM CÓ NGHÌN CON MẮT
Đêm nhìn bằng hàng nghìn con mắt
Còn ngày chỉ có một mắt nhìn
Nhưng không có mặt trời – trên mặt đất
Bóng tối trải dài như khói bay lên.
Lý trí nhìn bằng hàng nghìn con mắt
Còn trái tim chỉ có một mắt nhìn
Nhưng không có tình yêu – cuộc đời sẽ tắt
Và ngày trôi như ngọn khói bay lên.
1874
Variant:
ĐÊM NHÌN BẰNG HÀNG NGHÌN CON MẮT
Đêm nhìn bằng hàng nghìn con mắt
Còn ngày chỉ có một mắt nhìn
Nhưng ánh sáng trên đời này sẽ tắt
Mặt trời đi mang tất cả theo mình.
Trí tuệ với nghìn ý tưởng cháy lên
Còn tình yêu chỉ một niềm say đắm
Nhưng cuộc đời chỉ còn lại bóng đêm
Tình ra đi mang theo mình ánh sáng.
GIỌNG ĐÃ KHÔNG CÒN
Suốt cả ngày tai tôi nghe ngàn giọng
Cho đến khi ánh sáng nhạt nhòa hơn
Nhưng bỗng lặng im khi màn đêm đến
Đâu rồi họa mi, tiếng hát của em?
Có phải tiếng vang mờ nhạt, xa dần?
Đây im lặng như thiên đường trên ấy
Trời không sao, mặt đất không giọng nói
Và giấc mơ tình không ở trong tim.
A lost voice
A thousand voices fill my ears
All day until the light grows pale;
But silence falls when night-time nears,
And where art thou, sweet nightingale?
Was that thine echo, faint and far?
Nay, all is hushed as heaven above;
In earth no voice, in heaven no star,
And in my heart no dream of love.
108 NHÀ THƠ ANH
50-Thomas Hood
90-Edward Dyer
100-Robert Southey
© Nguyễn Viết Thắng giới thiệu, dịch và chú giải.
Không đăng lại trên các trang Web với mục đích thương mại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét