1
Đi kể về nỗi buồn của mình, anh không đủ sức
Yêu em, hát và nức nở như hoạ mi, không đủ sức.Nhìn vào mặt anh, em sẽ hiểu điều này
Nhưng hiểu nỗi buồn của anh, em không đủ sức.Hãy nhìn vào ngực anh, có một vết thương
Nhưng chịu đựng nhiều hơn, anh không đủ sức.Dù sao thì anh vui, vì em thấu tận hồn anh
Nhưng tìm chìa khoá mở trái tim em, anh không đủ sức.Có thể, trả cho anh con tim bị em lấy mất rồi
Nhưng em van nài: “Hãy thương em!!” – không đủ sức.Con tim anh đành bỏ lại đến muôn đời
Chứ lấy về cho mình, anh không đủ sức.
2
Anh: “Hãy đi vào trái tim anh, sẽ rất vui!”Em: “Vào nơi hoang tàn đổ nát chẳng cần rồi”.Anh: “Gương mặt em đốt hồn anh như ngọn lửa”Em: “Con tim không thích gặp những con bướm nhỏ”.Anh: “Thế anh có còn hy vọng gặp em không?”Em: “Không, kẻ lãng du, những lời anh điên cuồng”.Anh: “Thế thì tại sao em làm anh đau khổ?”Em: “Thì con mắt đừng nhìn con mồi cám dỗ”.Anh: “Thế tình yêu? Làm sao thoát khỏi gông xiềng?”Em: “Nhìn thấy em là xiềng xích anh lại khoác lên”.Anh: “Nếu em quên anh, anh làm sao sống nổi?”Em: “Anh hết cô đơn nếu về em anh nhớ tới”.
Đi kể về nỗi buồn của mình, anh không đủ sức
Yêu em, hát và nức nở như hoạ mi, không đủ sức.Nhìn vào mặt anh, em sẽ hiểu điều này
Nhưng hiểu nỗi buồn của anh, em không đủ sức.Hãy nhìn vào ngực anh, có một vết thương
Nhưng chịu đựng nhiều hơn, anh không đủ sức.Dù sao thì anh vui, vì em thấu tận hồn anh
Nhưng tìm chìa khoá mở trái tim em, anh không đủ sức.Có thể, trả cho anh con tim bị em lấy mất rồi
Nhưng em van nài: “Hãy thương em!!” – không đủ sức.Con tim anh đành bỏ lại đến muôn đời
Chứ lấy về cho mình, anh không đủ sức.
2
Anh: “Hãy đi vào trái tim anh, sẽ rất vui!”Em: “Vào nơi hoang tàn đổ nát chẳng cần rồi”.Anh: “Gương mặt em đốt hồn anh như ngọn lửa”Em: “Con tim không thích gặp những con bướm nhỏ”.Anh: “Thế anh có còn hy vọng gặp em không?”Em: “Không, kẻ lãng du, những lời anh điên cuồng”.Anh: “Thế thì tại sao em làm anh đau khổ?”Em: “Thì con mắt đừng nhìn con mồi cám dỗ”.Anh: “Thế tình yêu? Làm sao thoát khỏi gông xiềng?”Em: “Nhìn thấy em là xiềng xích anh lại khoác lên”.Anh: “Nếu em quên anh, anh làm sao sống nổi?”Em: “Anh hết cô đơn nếu về em anh nhớ tới”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét