Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

Thơ tình Sándor Petőfi


EM YÊU MÙA XUÂN

Em vốn yêu mùa xuân, còn anh thì
Yêu mùa thu, yêu màn đêm, bóng tối
Cuộc đời em là ngày xuân sôi nổi 
Còn cuộc đời anh là một ngày thu.

Em như mùa xuân gương mặt tươi hồng
Gương mặt em như bông hồng đang nở
Ánh mắt mùa thu là bạn của anh
Đang tàn lụi dần và sắp từ giã.

Anh chỉ cần một bước chân cẩu thả
Một bước chân về phía trước vô tình
Là đến ngay ngưỡng cửa của mùa đông
Mùa đông bạc đầu, mùa đông băng giá.

Nhưng giá như anh lùi thêm một bước
Em tiến thêm một bước, thì chúng mình
Sẽ nắm tay nhau bước vào khu vườn
Của mùa hè ấm áp và tuyệt đẹp.

Te a tavaszt szereted


Te a tavaszt szereted,

Én az őszt szeretem.
Tavasz a te életed,
Ősz az én életem.

Piros arcod a tavasz

Virító rózsája,
Bágyadt szemem az ősznek
Lankadt napsugára.

Egy lépést kell tennem még,

Egy lépést előre,
S akkor rájutok a tél
Fagyos küszöbére.

Lépnél egyet előre,

Lépnék egyet hátra,
S benne volnánk közösen
A szép meleg nyárba’.



HÃY UỐNG

Nếu con gái không yêu
Thì rượu đây, hãy uống
Uống say rồi tưởng tượng
Con gái yêu rất nhiều.

Nếu tiền túi không còn
Thì rượu đây, hãy uống
Say sưa rồi tưởng tượng
Giàu có như ông hoàng.

Nếu cảm thấy rất buồn
Thì rượu đây, hãy uống
Cho nỗi buồn của bạn
Như mây khói tan nhanh. 

Tôi buồn ngập cõi lòng
Tình tiền đều phá sản
Nhưng nỗi buồn ra lệnh
Phải uống gấp ba lần.

Igyunk 


Akinek nincs szeretője, 

Bort igyék, 
S hinni fogja, hogy minden lyány 
Érte ég. 

És igyék bort az, akinek 

Pénze nincs, 
S az övé lesz a világon 
Minden kincs. 

És igyék bort az, akinek 

Búja van, 
S a bú tőle nyakrafőre 
Elrohan. 

Sem szeretőm, sem pénzem, csak 

Bánatom; 
Másnál háromszorta többet 
Ihatom.


HỒN BẤT TỬ

Hồn bất tử - tôi biết
Nhưng chẳng phải trên trời
Mà ở cõi đời này
Đâu đó trên mặt đất.

Tôi nhớ mình từng đã
Là Cassius ở Roma
Vilmos ở Thụy Sĩ
Desmoulins ở Paris
Ở đây – thành ai đó. 
_______

*Cassius – nhà chính trị La Mã cổ đại; Vilmos (Wilhelm Tell) – anh hùng dân tộc của Thụy Sĩ; Desmoulins Kamill – luật sư, nhà cách mạng Pháp. 


Halhatatlan a lélek

Halhatatlan a lélek, hiszem,

De más világba nem megy át,
Csak itt lenn a földön marad,
A földön él és vándorol.

Többek közt én, emlékezem,

Rómában Cassius valék,
Helvéciában Tell Vilmos,
Párizsban Desmoulins Kamill...
Itt is leszek tán valami.


NHỮNG BÔNG HOA CUỐI CÙNG

Mùa thu đang giận dữ
Xua từ trán thiên nhiên
Những bông hoa khốn khổ.
Chẳng còn hoa trên đồng
Còn hoa ở trong vườn
Cũng đang dần héo úa.

Julia giỏi quá
Gom những bông hoa tàn
Đem cắm vào trong lọ
Rồi đặt nó trên bàn
Cho anh niềm hân hoan
Và cho hoa đỡ khổ.

Nếu chết không tránh khỏi
Thì thà chết ở đây
Nơi mắt ta nhìn thấy
Và để hoa nhìn lại
Sẽ hiểu được ai người
Yêu thương hoa đến vậy.
____________
*Júlia Szendrey – vợ của nhà thơ.

Utolsó virágok


Őszi idő a javából,

A természet homlokáról
Minden szépet leragad.
Nincsen a mezőkön semmi,
Még a kertben is keresni
Kell már a virágokat.

Kis Juliskám összeszedte

És bokrétává kötötte
A maradék szálakat.
Jól tevéd, kis feleségem,
Kedvet szerzesz evvel nékem
S tán velök sem tész roszat.

Már ha úgyis halniok kell,

Haljanak hát legalább el
Itt, hol látják szemeink;
Könnyebb lesz talán halálok,
Hogyha azok néznek rájok,
Akik őket szeretik.


CHA TÔI VÀ NGHỀ NGHIỆP

Cha thân yêu, cha đã từng khuyến khích
Để con đi theo nghề nghiệp của cha
Để làm một người đàn ông bán thịt
Thế mà con lại là một nhà thơ.

Cha dùng dao búa đánh vào súc vật
Còn con đánh người bằng bút của con
Hóa ra công việc của ta chẳng khác
Có khác chăng là chỉ ở cái tên.

Apám mestersége s az enyém 


Mindig biztattál, jó apám: 

Kövessem mesterségedet, 
Mondtad, hogy mészáros legyek... 
Fiad azonban író lett. 

Te a taglóval ökröt ütsz, 

Tollammal én embert ütök - - 
Egyébiránt ez egyre megy, 
Különböző csak a nevök.



NHỮNG BÔNG HOA ĐAU BUỒN

Những bông hoa đau buồn
Giống như những bệnh nhân
Đã cận kề cái chết
Bởi mùa đông đang gần.

Như ông già đầu bạc
Rõ ràng trong mái tóc
Lá vàng từ trên cây
Lần lượt rơi xuống đất.

Ta nhìn khắp xung quanh
Cho dù nơi thôn dã
Mà không đâu thấy cả
Dù chỉ bụi cây xanh.

Hồn ơi, ta nhớ lại
Ngươi là bụi cây xanh
Mùa thu không hái nổi
Những chiếc lá trong hồn.

Và vẫn như ngày trước
Một tình yêu hạnh phúc
Vẫn trang điểm cho hồn
Bằng những cành xanh mướt.

Busúlnak a virágok


Busúlnak a virágok,

Szegénykék betegek.
Nincs messze már halálok,
Mert a tél közeleg.

Miként az aggastyánnak

Megőszült fürtei,
Ugy hullanak a fáknak
Sárgult levelei.

Hiába a vidéken

Körültekintenem,
Nincs a nagy messzeségben
Egy zöld bokrocska sem.

Van egy! majd elfeledtem...

Lelkem, te vagy, te vagy
A zöld bokor, amelyben
Az ősz nyomot nem hagy;

Rajtad folyvást teremnek

S fognak virítani
A boldog szerelemnek
Örökzöld lombjai.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét