Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

Thơ tình Catullus


LỜI THỀ CỦA PHỤ NỮ

Em bảo tôi: em chỉ muốn trở thành người vợ của anh
Ngay cả thần Jupiter không muốn điều như thế.
Em nói vậy. Nhưng phụ nữ khi yêu bên tai người tình thỏ thẻ
Những lời bay lên trời, chui xuống nước rồi vội vã trôi nhanh.


TÔI CĂM THÙ – TÔI YÊU

Tôi căm thù nhưng mà yêu. Xin đừng hỏi tôi tại vì sao như vậy
Tự mình, tôi không biết tại vì sao, chỉ thấy mệt mỏi, rã rời.




CẢ GHÉT VÀ YÊU

Cả ghét và yêu sôi sục trong lòng tôi
Người hỏi “tại vì sao” ư?. Tôi không biết
Nhưng sức mạnh cả hai đều rất mãnh liệt
Sôi sục trong tim này, tôi khổ lắm người ơi.


CHỨNG CỚ CỦA TÌNH YÊU

Lesbia chửi rủa tôi. Không im lặng dù chỉ trong khoảnh khắc.
Tôi xin thề rằng em làm thế bởi vì yêu!
Tôi cũng chửi rủa em. Bởi không thể nào làm khác
Và xin thề rằng tôi làm thế cũng chỉ bởi vì yêu!




HÃY SỐNG HÃY YÊU

Lesbia, ta hãy sống, hãy yêu nhau
Mặc ai già cả thở dài than vắn
Ta sẽ không cho họ một cắc nào
Mặc kệ mặt trời cứ lên rồi lặn.
Em hãy nhớ rằng ngày của ta chóng tàn
Ta về ngủ trong đêm dài vô tận
Hãy hôn anh nghìn nụ hôn cháy bỏng
Rồi lại một nghìn, rồi lại một trăm
Còn khi đã hôn nhau cả trăm ngàn lần
Không cần biết và ta không cần đếm
Để ai ganh tỵ về ta đừng nói nhảm
Rằng hai chúng mình…
Đã hôn nhau cả vạn, cả ngàn.

== == ==

Thơ tình Horace (Horatius)


Carmina I, XI

Đừng hỏi gì về ngày sau, không biết được đâu, cả em và anh cũng thế
điểm cuối đã định rồi, Leuconoe ơi đừng mải mê gì với phép bói Babylon
tốt nhất là ta hãy biết sống với những gì mà giờ ta đang có.
Thần Juppiter còn cho bao nhiêu mùa đông nữa hay là đã cuối cùng

Mà giờ những con sóng đang dội vào vách đá trên biển Ty-ren
hãy khôn ngoan, nhấp ly rượu của mình và quãng thời gian ngắn ngủi
hy vọng dài lâu ta bỏ lại. Khi ta đang nói với nhau đây thì thời gian
ghen tỵ trôi mau: nắm bắt khoảnh khắc, chớ tin gì tương lai xa vời vợi.



Carmina I, XXXII

Hỡi Thiên cầm! Trong bóng cành bóng lá
giờ vui này xin gửi đến muôn năm
đàn hãy cùng ta khúc hát ngân vang
ngợi ca giống nòi La Mã.

Chàng trai người Lesbos lần đầu tiên
say mê đàn, dù chàng từng giận dữ
trong trận đánh, giữa biển trời bão tố
đã cập bến con thuyền.

Chàng ngợi ca Bacchus và Vệ nữ
với đứa con trai luôn ở bên mình
ngợi ca sắc đẹp của ánh mắt huyền
và mái tóc đen đúa.

Em là niềm vui của thần Apollo
trang điểm cho thần Juppiter dự tiệc
em mang cho đời niềm vui hạnh phúc
em hãy đến cùng ta. 



Carmina III, XXX

Tôi sẽ dựng tượng một đài bất tử cho mình
Cao hơn Kim tự tháp, vững chắc hơn tượng đồng
Trước bão táp phong ba muôn đời đứng vững
Và sẽ vẫn muôn đời tồn tại với thời gian.

Tôi sẽ không chết, mà dù chết vẫn còn
Di sản của tôi muôn thuở với cháu con
Niềm vinh quang còn sống một khi La Mã
Vẫn cứ hiên ngang tồn tại ở thế gian. 

Nơi sông Aufidus tuôn chảy suốt ngày đêm
Nơi ông vua Daunus vẫn cai trị dân lành
Lần đầu tôi mang câu thơ Aeolian xưa cổ
Tôi vốn xuất thân từ nòi giống khiêm nhường.

Đem thơ xưa vào bài ca nước Ý của mình
Với vùng đất Delphica tôi đã xứng danh
Hỡi Melpomene, hỡi Nàng Thơ muôn thuở
Hãy trao cho tôi vòng nguyệt quế vinh quang. 
______

*Aufidus – dòng sông ở phía nam nước Ý, quê hương của nhà thơ; Daunus – vua xứ Apulia, quê hương của nhà thơ; Thơ Aeolian – thơ Hy Lạp cổ; Delphica – vùng đất cổ ở Hy Lạp; Melpomene – theo thần thoại Hy Lạp, là nàng thơ của bi kịch, một trong chín người con gái của thần Dớt. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét