*** Điều gì dẫn ta đến mục đích ở đời này? – tình yêu! Thiên thần nào đưa ta lên chiều cao tột đỉnh? – tình yêu! Tình là viên ngọc quí giữa muôn ngọc châu lấp lánh Điều gì mang cho ta những giấc mộng đắm say? – tình yêu!
*** Ta từ lâu quen uống rượu ở đời Càng sống lâu càng thờ phụng rượu thôi Ta uống rượu còn nhà ngươi – cầu nguyện Chẳng biết rằng ai sống phải hơn ai.
*** Người khổ hạnh tránh xa rượu – sai lầm Dù đồng ý hay không – đều sai lầm Ta uống rượu và thường say không biết Nghĩa là ta đâu có lỗi – sai lầm!
*** Người trách ta vì uống rượu hở người chính đạo Người nguyền rủa tình yêu của ta hở người chính đạo Bỏ rượu và bạn gái để đổi lấy thiên đường Ở đó có gì thay thế được không hở người chính đạo?
*** Majnun chết vì tình, cháy rụi Vamika chết trong hồ lạnh lẽo Farhad theo ngọn gió lìa đời Tất cả là cát bụi, đời ta là cát bụi. Một số nhà thơ Ba Tư khác trong trang này: Saadi Shirazi Hafez Shirazi Omar Khayyam
*** Đôi mắt em xưa huyền bí, diệu kỳ Còn bây giờ trông ngái ngủ, lừ đừ Người nói rằng em sống trong giấc mộng Giấc mộng nào, hay giấc mộng nghìn thu?
*** Uất kim cương đẹp một tuần – không hơn Hương mùa xuân say một tuần – không hơn Tình – gian dối! Hãy quí ngày gặp gỡ Gian dối chỉ ở một tuần – không hơn.
*** Ngày yêu em, anh – người học trò tuyệt vời Còn giờ đây anh phiêu bạt trên đời Giá một lần anh được tình hậu đãi Thì suốt đời xin chỉ học trò thôi.
*** Em trong tim anh, người khác không cần Đêm đêm lại về toả sáng như trăng Em là Thượng Đế, đền Kaaba thần thánh Dù nhìn đâu, em vẫn trước mắt anh.
*** Em hãy đến trong đời chứ đừng trong chiêm bao Dù chỉ phút giây, xem anh sống thế nào. Những bông hoa rừng vào tóc em hãy bện Còn anh sẽ nhổ đi những sợi bạc trên đầu.
***
Người sợ khổ đau, người thích đau khổ
Người mong bệnh tật, người mong thuốc chữa
Còn với tôi, tôi chấp nhận cả hai:
Nỗi đau chia ly, niềm vui gặp gỡ.
*** Thiếu nỗi đau tình thì hồn của cỏ hoa cũng chết Không biết mưa vỗ về và âu yếm của giọt sương. “Thà chết đi còn hơn sống mà không biết đến tình!” Lời họa mi mỗi sớm mai trên cành hồng vẫn hót.
*** Vẻ đẹp tuyệt vời của em anh chưa hề hiểu hết Dù hoa tuy-líp trên đồi có mặt trong thơ anh Nhưng em đẹp hơn hoa – hoa đẹp có một tuần Còn em là hy vọng của chuỗi tháng ngày không hết.
*** Mặc cho ai từng hứa sẽ cho anh Kho châu báu hay cả chốn thiên đường Anh chỉ cần em. Nếu em không đến Thì thiên đường hay châu báu đâu cần.
*** Khi không có em, trong hồn anh – địa ngục Thiếu em – anh là chiếc bình đầy thuốc độc Anh thổn thức! Anh khóc với cuộc đời Còn ngày tháng nối đuôi nhau biến mất.
*** Hơi thở của em tươi mát hơn sương sớm Không cần rượu anh vẫn say vì mái tóc đen Còn hình bóng của em anh ôm ấp hằng đêm Đến sáng ngày hương hoa hồng còn thoảng.
*** Đừng bao giờ làm những điều dại dột Để không xấu hổ, để không đỏ mặt Kẻo đời kết án, dù bạn ăn năn Vì việc đã làm nhưng đời vẫn chật.
*** Không có em – vườn hoa như sa mạc Khi em đến – vườn nở hoa trước mặt. Khi em đến – tất cả như hồi sinh Và con tim thổn thức trong lồng ngực.
*** Xưa tôi từng mạnh mẽ như sư tử Không biết rằng cái chết vẫn đi bên Từng một thời tôi làm sư tử sợ Giờ tôi lo chạy trốn khỏi tử thần.
*** Người hạnh phúc là thoải mái nhẹ nhàng Và ung dung ngồi uống chén rượu vang Bên người đẹp má hồng, môi đỏ thắm Còn trăng nhìn vào chén tự trời xanh.
*** Anh đi tìm câu trả lời trong em Như con bướm bay đi tìm ánh sáng. Con chim có tổ, con thú có hang Còn anh không tìm ra nơi trú ẩn. Một số nhà thơ Ba Tư khác trong trang này: Saadi Shirazi Hafez Shirazi Omar Khayyam
*** Nhắm mắt lại – em hiện trước mắt anh Mở mắt ra – lại vẫn thấy bóng hình Nhìn thấy em cả trong đời, trong mộng Bằng sắc đẹp của mình em bỏ bùa anh.
*** Tai họa cho ai con tim không còn đập Ai đã thôi yêu, hoa hồng ai đã gục. Em nói: “Đi đi!” Sao thế hở ông trời Ai cho phép hồn giã từ với xác?
*** Em xuống vườn cho hoa hồng thêm đẹp Nhìn thấy em chim hoạ mi vui hót Em nhẫn tâm để anh phải đau buồn Tỏ lòng thương ngay cả hòn đá chết.
*** Không có em anh đưa chén lên môi Nhưng uống rượu với nỗi buồn chia đôi Đôi mắt đen làm ngày anh xao xuyến Chỉ những ngày đen khi em đã xa rồi.
*** Nói với tim: “Cho tôi được nghỉ ngơi Tôi mệt mỏi, con đường quá xa xôi. Hãy nghiêm khắc với con người phụ bạc Với con người đã từng dối lừa tôi”.
*** Em xa anh, để anh khổ với tình Một nỗi đau ngự trị giữa lòng anh. Anh khó sống… Rồi khi em đến muộn Để thở dài trên ngôi mộ của anh.
***
Khi xuân về, anh cảm tạ trời xanh Hoa nở khắp nơi, trong rừng, ngoài đồng Anh ra nghĩa địa với niềm hy vọng Thấy hình em trong hoa huệ hồi sinh.
*** Hình dáng em nếu một lần ai thấy được Thì không thể nào trong lòng không thổn thức Xa em đã lâu, anh vẫn sống và kinh ngạc một điều: Anh không chết mà còn thở và suy nghĩ được.
*** Đừng kết bạn với người dại hơn mình Hãy luôn luôn tìm những người xứng đáng. Nhưng cũng đừng quấy rầy người cao thượng Bởi người ta cũng muốn kẻ hơn mình.
* * * Nỗi buồn của em đốt con tim anh như lửa Anh bị thiêu về phía trước cả trăm năm. Rồi đến một ngày nào trên mộ của anh Sẽ mọc đầy những cây hoa anh túc màu lửa.
* ** Bạn chẳng thể tìm ra chân lý chốn trần gian Mà chỉ điều nghi ngờ bạn mang theo xuống mộ Và có một điều như thế này xin hãy nhớ: Lời – là ảo ảnh, mà ảo ảnh – dối gian.
* ** Một người hỏi tôi: “Liệu ta có thể nhìn ra Thượng Đế?” Tôi trả lời: “Ngài chẳng có đầu tiên và chẳng có cuối cùng… Với người này – Ngài là vũ trụ chuyển động không ngừng Với người kia – là hình ảnh đáng thương của một người xa lạ”.
* ** Thượng Đế tối cao đã tỏ lòng thương với bạn Mở ra cho bạn cả trăm cánh cửa thênh thang Nhưng không mở cánh cửa vào thế giới của mình Để cho trán bạn vô tình không húc làm vỡ chúng.
* * * Chuỗi ngọc trai vô giá bạn giữ trong tay mình Hãy giữ gìn sao cho không thành tro bụi… Cuộc đời bạn là một chuỗi ngọc trai như thế Người khôn ngoan chỉ dùng cho việc nào cần.
Lặp lại cuộc đời của biển bao la trong từng giọt nước.
ALI HỎI LAYLI
Ali hỏi Layli: “Chẳng lẽ vì em
Mà Majun đã trở nên điên cuồng.
Da ngăm đen, em hơn gì người khác?
Người giống như em có mà đầy khắp”.
Layli trả lời: “Ngươi không phải Majun, hãy im!”
Ánh sáng nhận thức không sáng cho tất cả trong đêm.
Không phải mọi người mất ngủ đều hiểu được
Rằng giấc ngủ say làm người ta day dứt.
Chỉ ai vứt được nó như gông xiềng.
Ai khát khao chân lý bằng cả tấm lòng.
Nhưng nếu như nỗi sợ chết làm mỏi mệt
Mà trong tim cháy lên niềm khao khát.
Thì trong lòng không có sự trắng trong
Không hiểu ra sắc đẹp của vĩnh hằng.
Kẻ u mê ngủ bằng giấc ngủ chết
Bằng cái nhìn trống rỗng trong đôi mắt.
ANH HỀ CƯỚI ĐĨ LÀM VỢ
Giáo sĩ bảo anh hề: “Sao vậy em!
Sao em cưới đĩ làm vợ cho mình?
Nếu như em không có gì vội vã
Ta tìm cho em gái trinh làm vợ!”
Hề trả lời: “Tôi đây anh hãy xem
Người đã từng cưới vợ tới chín lần
Phụ nữ do trời sinh ra thế cả
Gương mặt tôi đen đi vì đau khổ!
Tôi lấy đĩ về làm vợ cho mình
Biết đâu lại thành một người vợ ngoan.
Để trí tuệ giúp gì khi hoạn nạn
Còn giờ tôi đi con đường điên loạn.
TÔI – LÀ CUỘC ĐỜI CỦA NGƯỜI TÔI YÊU THƯƠNG
Tôi biết làm gì hở những người chính đạo? Tôi không biết được mình
Tôi không theo đạo Hồi, đạo Do Thái, Công giáo, không là giáo sĩ
Không từ phương Đông, phương Tây. Không từ đất liền hay biển cả.
Không từ sao chép của thiên nhiên, không từ những hành tinh
Không từ không khí, không từ nước, không từ đất, không từ lửa
Không từ tồn tại, sinh tồn, không từ ngai vàng hay cày gỗ
Không từ Ấn Độ, Trung Hoa, không từ Bungari hoặc Xắc-xông
Không từ những triều đại của I-rắc hoặc của Khorasan
Không từ Adam và Eva, không từ chốn địa đàng, nơi cực lạc
Nơi ở của tôi là vô gia cư, dấu vết của tôi là biệt tăm biệt tích
Không hồn, không xác, tất cả là cuộc đời của người tôi yêu thương.
TRANH LUẬN VỀ VOI
Mới đây người ta mang từ Ấn Độ Về đây con voi, đặt trong nhà nhỏ.
Nhưng những kẻ trả tiền vào xem voi Họ đến xem voi trong lúc tối trời.
Trong bóng tối không nhìn ra gì cả Những người này chỉ dùng tay sờ mó.
Từ xưa nay ở đây không có voi Nên người ta tranh luận với nhau hoài.
Một người sờ được cái vòi nhận xét: “Voi giống như là cái ống tháo nước!”
Người thứ hai sờ được vào đôi tai: “Vớ vẩn, giống cái quạt – con vật này!”
Người thứ ba sờ đôi chân phục phịch Lại nói rằng: “Voi giống như gỗ súc”.
Người thứ tư ve vuốt tấm lưng trần Dứt khoát rằng voi giống cái đi-văng.
Tất cả hình dung ra con vật đó Theo nhiều vẻ, không hề nhìn thấy nó.
Ý kiến họ nhảm nhí, không đáng tin Họ - những người dốt nát tự lúc sinh.
Vì giá như họ cầm theo ngọn nến Thì đã chẳng có bất đồng quan điểm. RUBAIYAT
Người đang yêu thì đâu có cần gì giáo luật Anh ta say sưa tôn giáo khác thật dịu dàng Trong tình chẳng còn trái tim, lý trí hay thân xác Ai chưa mất những thứ kia thì chưa phải say tình.
TRONG VÒNG TAY CỦA NGƯỜI YÊU DẤU Ngài lên tiếng: “Đằng sau cửa là ai?” Tôi trả lời: “Con – đầy tớ của Ngài”. Ngài lại hỏi: “Con đến làm chi vậy?” “Chúa tể ơi, con đến phụng sự Ngài” Ngài hỏi tiếp: “Con đi trong bao lâu?” Tôi rằng: “Một khi Ngài còn cho phép”. Ngài lại hỏi: “Trong lửa được bao lâu?” Tôi rằng: “Một khi con chưa thanh sạch Con xin thề tình yêu chỉ với Ngài Đấy, lời thề của con là như vậy Con đem chức tước, sang giàu đổi lấy Chỉ mỗi tình yêu để kính dâng Ngài”. Ngài lại hỏi: “Con đi tìm điều gì?” “Con mong Ngài bạn của con mãi mãi”. Ngài hỏi tiếp: “Con muốn gì ở ta?” “Chỉ phước đức của Ngài, và chỉ vậy”. Ngài hỏi tiếp: “Bạn đồng hành là ai?” Tôi trả lời: “Là tiếng gọi của Ngài” “Thế điều gì đã gọi con đến đấy?” “Đấy là mùi hương từ rượu của Ngài”. “Thế đâu là niềm hạnh phúc của con?” “Là được làm bạn với vị Đế Vương”. “Con sẽ tìm ra điều gì ở đấy?” Tôi trả lời: “Điều kỳ diệu cả trăm”. Ngài lại hỏi: “Sao cung điện trống không?” Tôi trả lời: “Vì trộm ở bên trong”. Ngài hỏi tiếp: “Kẻ trộm là ai vậy?” “Là kẻ can ngăn Ngài đến với con”. Ngài hỏi tiếp: “Ở đâu có yên bình?” Tôi trả lời: “Trong phụng sự, hy sinh”. Ngài lại hỏi: “Điều gì cần từ bỏ?” Tôi trả lời: “Chỉ cứu rỗi con mong”. “Đâu là bất hạnh của những người trần?” “Trong sự hiện diện của một mối tình”. “Làm sao để sống một đời hạnh phúc?” “Giữ sự thật với chính bản thân mình”. Còn bây giờ đến lúc cần im lặng Sự thật của Ngài tôi đã nói ra Và từ chính mình bạn hãy ra đi Cả cánh cửa, mái nhà không thể cản. In the Arms of the Beloved He said, "Who is at my door?" I said, "Your humble servant." He said, "What business do you have?" I said, "To greet you, 0 Lord." He said, "How long will you journey on?" I said, "Until you stop me." He said, "How long will you boil in the fire?" I said, "Until I am pure. "This is my oath of love. For the sake of love I gave up wealth and position." He said, "What do you seek?" I said, "To have you as my constant friend." He said, "What do you want from me?" I said, "Your abundant grace." He said, "Who was your companion on the journey? I said, "The thought of you, O King." He said, "What called you here?" I said, "The fragrance of your wine." He said, "What brings you the most fulfillment?" I said, "The company of the Emperor." He said, "What do you find there?" I said, "A hundred miracles." He said, "Why is the palace deserted?" I said, "They all fear the thief." He said, "Who is the thief?" I said, "The one who keeps me from -you. He said, "Where is there safety?" I said, "In service and renunciation." He said, "What is there to renounce?" I said, "The hope of salvation." He said, "Where is there calamity?" I said, "In the presence of your love." He said, "How do you benefit from this life?" I said, "By keeping true to myself". Now it is time for silence. If I told you about His true essence You would fly from yourself and be gone, and neither door nor roof could hold you back!