Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

Thơ Aleksei Plescheev


DESDEMONA* 
(Tặng Viardot-Garcia)** 

1 
Khi anh lắng nghe giọng của em 
Desdemona, giọng em ngời ánh bạc 
Thì một vẻ hân hoan tinh khiết 
Cháy lên, tràn ngập cõi lòng anh. 

Và anh nói rằng: những âm thanh 
Từ bầu trời xanh kia rót xuống 
Cuộc đời này đắng cay, khổ tận 
Phần thưởng cho người thịt mắt trần. 

Rồi anh trong phút giây diệu huyền 
Quên con người, quên cõi trần gian 
Chỉ biết lắng nghe và thán phục 
Khát khao uống từng âm thanh! 

Dù em nức nở hay nguyện cầu 
Hay hát lên bài hát tình yêu 
Thì con tim của anh chết lịm 
Trong ngực này để lắng nghe theo. 

Em từng hiểu vô cùng sâu sắc 
Sáng tạo của William Shakespeare 
Và những đau khổ của Desdemona 
Em thể hiện vô cùng chân thật. 

2 
Giữa những tiếng vỗ tay náo loạn 
Và giáo mác khua rộn cả khán phòng 
Chỉ anh ngồi một mình trong im lặng 
Không hề lộ vẻ hân hoan. 

Anh không vứt hoa lên cho em 
Không tặng em một vòng hoa lộng lẫy 
Nhưng một bài thơ từ tấm lòng mình 
Là vòng hoa cho em, em nhận lấy! 

Hãy nhận lấy… dù không sáng bừng 
Lên vẻ đẹp của búp hoa non 
Nhưng mặt trời vẫn làm cho hồi tỉnh 
Cả thỉ xa và những cánh hoa hồng! 
________ 


*Desdemona: vợ của Othello trong một bi kịch nổi tiếng của William Shakespeare. 
**Viardot-Garcia (1821-1910): nữ ca sĩ, nhạc sĩ người Pháp. 


Дездемоне
(Виардо Гарсии)

          1
Когда твой голос серебристый,
О Дездемона, слушал я,
Восторгом пламенным и чистым
Была полна душа моя!

Я говорил: нет, эти звуки
С небесной льются вышины;
Пустой, бесплодной жизни муки
Нам усладить они даны!

Я в это чудное мгновенье
Людей и мир - всё позабыл:
Я весь был слух и восхищенье,
Я жадно каждый звук ловил!

Молилась ты, или рыдала,
Иль тихо пела песнь любви -
Как сердце билось, замирало
При звуках тех в моей груди!

Шекспира светлое созданье
Ты так глубоко поняла
И Дездемоны все страданья
Так верно нам передала!

          2
Меж тем как шум рукоплесканья
И кликов залу оглашал,
Лишь я один сидел в молчанье,
Ничем восторг не выражал.

Я не бросал тебе букеты,
Не бросил я тебе венок;
Но стих созрел в душе поэта -
Прими же: вот и мой цветок!

Прими его... Хоть не блистает
Красой он южного цветка,
Но солнце так же оживляет
Листки и роз... и василька!



NOTTURNO

Nghe âm thanh quen thuộc 
Vang trong đêm dịu êm 
Những khổ đau ngày trước 
Lại thức dậy trong hồn. 

Nghe âm thanh ngày trước 
Như ngày xưa, ngóng trông 
Khát khao nhìn ánh mắt 
Và đôi tay dạo đàn. 

Nghe âm thanh ngày trước 
Con tim thắt trong ngực 
Nhớ lại phút chia ly 
Tôi nghe và thổn thức. 

Nghe âm thanh ngày trước 
Tôi thấy trước mắt mình 
Đôi tay lướt trên đàn 
Như trăng ngời ánh bạc.


Notturno (Я слышу, знакомые звуки...)

Я слышу, знакомые звуки
Несутся в ночной тишине -
Былые заснувшие муки
Они пробудили во мне.

Я слышу знакомые звуки,
Я жадно им прежде внимал
И молча на белые руки,
На светлые очи взирал.

Я слышу знакомые звуки,
И сердце стеснилось мое:
Я помню, в минуту разлуки,
Рыдая, я слушал ее.

Я слышу знакомые звуки
И вижу, опять предо мной
По клавишам белые руки
Скользят, серебримы луной...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét