Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

Thơ tình Denis Davydov


TÔI YÊU EM

Tôi yêu em như cần phải yêu em
Bất chấp số phận hay người đời thêu dệt
Bất chấp cả chuyện có thể em mỏi mệt
Vì cuộc đời tôi đến nghiệt ngã, vô thần.

Tôi yêu em – chẳng phải là vì em
Đẹp hơn tất cả, dáng hình thanh mảnh
Ánh nhìn phương Đông, bờ môi ướt mọng
Em là thơ ca – từ đầu tới bàn chân!

Tôi yêu em không sợ, chẳng kinh hoàng
Mạc Tư Khoa, Penza hay bầu trời, mặt đất
Tôi yêu em dù điếc tai, mù mắt…
Tôi yêu em vì người đó chính là em!

Tôi yêu chẳng cần lý lịch gia đình
Khô héo vì ghen hờn của bao kẻ dở
Tôi kính trọng và tôi nài xin họ
Đừng bận tâm và hãy xéo cho nhanh!
1834

Я вас люблю так, как любить вас должно

 Я вас люблю так, как любить вас должно:
Наперекор судьбы и сплетней городских,
  Наперекор, быть может, вас самих,
Томящих жизнь мою жестоко и безбожно.

  Я вас люблю,- не оттого, что вы
Прекрасней всех, что стан ваш негой дышит,
Уста роскошствуют и взор Востоком пышет,
Что вы - поэзия от ног до головы!

  Я вас люблю без страха, опасенья
Ни неба, ни земли, ни Пензы, ни Москвы,-
Я мог бы вас любить глухим, лишенным зренья...
  Я вас люблю затем, что это - вы!

На право вас любить не прибегу к пашпорту
Иссохших завистью жеманниц отставных:
Давно с почтением я умоляю их
Не заниматься мной и убираться к черту!


TÔI NHỚ

Tôi nhớ - sâu vô cùng
Ánh mắt của tôi sâu thẳm
Như tia nắng xuyên đồi thông, rừng vắng
Và tôi ôm cả thảo nguyên rộng mênh mông

Nhưng ánh mắt sắc sảo, mắt tinh
Em đã làm cho sầu úa…
Tôi trông em là thiếu nữ của tình
Tôi khóc vì em trong những đêm không ngủ.

Я помню – глубоко

 Я помню - глубоко,
   Глубоко мой взор,
Как луч, проникал и рощи, и бор,
И степь обнимал широко, широко...

   Но, зоркие очи,
   Потухли и вы...
Я выглядел вас на деву любви,
Я выплакал вас в бессонные ночи!


KHÚC LÃNG MẠN

Em tàn nhẫn, sao hành hạ gì anh?
Sao quyến rũ bằng những lời âu yếm?
Sao tình yêu rực sáng trong mắt em
Còn trong tim lại vội vàng, nóng giận.
Anh chỉ cần một chút em yên lặng
Còn anh thì đau khổ muôn đời
Anh trút bỏ những gì mơ mộng
Của cõi lòng đã tan nát em ơi…

Đây là vương quốc đăm đuối mê hồn
Nơi bao lần số phận đuổi xua anh 
Anh đã yêu mà người không yêu lại
Đã đau khổ mà người không thương hại
Nơi mà anh từng đau khổ vô cùng
Vì phụ bạc bởi dầu môi chót lưỡi
Và nơi mà không một ai hiểu nổi
Cõi lòng anh với nức nở lặng câm!
1835

 Романс (Жестокий друг, за что мученье?..)

Жестокий друг, за что мученье?
Зачем приманка милых слов?
Зачем в глазах твоих любовь,
А в сердце гнев и нетерпенье?
Но будь покойна только ты,
А я, на горе обреченный,
Я оставляю все мечты
Моей души развороженной...

И этот край очарованья,
Где столько был судьбой гоним,
Где я любил, не быв любим,
Где я страдал без состраданья,
Где так жестоко испытал
Неверность клятв и обещаний,-
И где никто не понимал
Моей души глухих рыданий!


EM TÔI

Em tôi nhẹ nhàng và em vui vẻ
Em hân hoan như buổi sáng tháng năm
Em đùa giỡn và đã không còn nhớ
Lời thề nào đã hứa hẹn cùng anh!...

Em có lý. Làm sao khi hân hoan
Trong cơn ngất ngây thì quên không dễ
Lời hẹn ước đó chỉ là có thể
Em đánh mất vì do quá vội vàng.

Còn anh chỉ trách số phận của mình
Ôm gối khóc sụt sùi như con trẻ
Vật vã trên giường, vì tình đau khổ
Anh nghĩ về em… và chỉ về em!
1834

Тебе легко — ты весела

Тебе легко — ты весела,
      Ты радостна, как утро мая, —
      Ты резвишься, не вспоминая,
      Какую клятву мне дала!..

      Ты права. Как от упоенья,
      В чаду кадильниц, не забыть
      Обет, который, может быть,
      Ты бросила от нетерпенья.

А я?.. Я жалуюсь безжалостной судьбе,
Я плачу, как дитя, приникнув к изголовью,
Мечусь по ложу сна, терзаемый любовью,
И мыслю о тебе... и об одной тебе!


 NN 
Em bước vô - như Psyche, uể oải và rụt rè,
Như người đẹp Ba Tư, trẻ trung và xinh đẹp ...
Trên bờ môi em có những tiếng thầm thì
Phù thủy hiện nguyên hình, quỉ sứ và chết tiệt!
1833 

NN
Вошла - как Психея, томна и стыдлива,
Как юная пери, стройна и красива...
И шепот восторга бежит по устам,
И крестятся ведьмы, и тошно чертям!


GIỐNG NHƯ DIOGENS

Có vẻ giống như Diogenes cùng với ngọn đèn
Tôi đi khắp thế gian tìm người đàn ông đích thực
Và tôi tin chắc chắn trong ý định của mình
Tôi đánh mất ở thủ đô quãng đời đẹp nhất.
Biết bao nghị sĩ, thẩm phán, quan tòa tôi đã gặp
Bao nhiêu nhà quí tộc, bộ trưởng, công tố viên
Tôi gặp đủ hạng người tốt xấu và sang hèn –
Mà ngọn đèn trên tay của tôi không hề tắt
Nhưng khi gặp bạn, tôi run rẩy và ngạc nhiên
Ngọn đền rơi khỏi tay… nhưng vẫn không hề tắt.
1810 
______________
*Theo truyền thuyết, nhà triết học Hy Lạp cổ đại Diogenes (404-323 tr. CN), khi được hỏi tại sao ông đi bộ dưới ánh sáng ban ngày với một ngọn đèn, ông đã trả lời: “Tôi đi tìm một người đàn ông đích thực (nghĩa là một người thực sự có giá trị về mặt đạo đức). Nếu gặp được người như vậy thì ngọn đèn của Diogenes phải tắt.

Как будто Диоген с зажженным фонарем

Как будто Диоген с зажженным фонарем,
Я по свету бродил, искавши человека,
И сильно утвердясь в намереньи моем,
В столицах потерял я лучшую часть века.
Судей, подьячих я, сенаторов нашел,
     Вельмож, министров, прокуроров,
     Нашел людей я разных сборов -
          Фонарь мой всё горел.
Но, встретившись с тобой, я вздрогнул, удивился
Фонарь упал из рук, но ах!.. не погасился.


Thơ tình Semen Nadson


TẠI VÌ SAO

Anh có từng yêu như tôi? Bằng những đêm không ngủ 
Có từng đau khổ vì nàng bằng một nỗi buồn thương? 
Có cầu nguyện cho nàng bằng nước mắt điên cuồng 
Bằng sức mạnh của tình yêu thánh thiện và cao cả? 

Kể từ cái ngày nàng về ngủ yên trong đất mẹ 
Khi anh nhìn thấy nàng trong lần cuối cùng 
Kể từ ngày ấy, có tan nát cuộc đời anh 
Và ánh sáng cuối cùng, với anh, đã không còn nữa? 

Không!.. anh vẫn như mọi khi, vẫn ước mong, vẫn sống 
Kiêu hãnh đi về phía trước, quên hết chuyện ngày qua 
Và sau đó, có thể, anh ra vẻ cười chê 
Đau khổ và buồn thương, cơn đau đã lặng. 

Anh là đứa trẻ của tình, của niềm hạnh phúc 
Anh không thể hiểu tâm hồn thánh thiện của nàng 
Anh không thể hiểu số kiếp và vẻ dịu dàng 
Như tôi hiểu ra, tôi đau đớn và mỏi mệt! 

Tại vì sao trong giờ phút chia ly, vĩnh biệt 
Anh có thể một mình trong nỗi buồn câm 
Đốt lên ngọn lửa của nụ hôn cuối cùng 
Hôn bàn tay bất động của nàng như cẩm thạch? 

Tại vì sao khi người ta hạ nàng xuống huyệt 
Dàn đồng ca hát về niềm hạnh phúc sau này 
Thì anh lại kết hoa cho nàng lên quan tài 
Còn tôi, như người lạ, chỉ nhìn trong khoảng cách? 

Nối lo lắng điên cuồng, giá mà anh biết được 
Và nỗi đau của lòng tôi đang nổi bão giông 
Thì anh đã tránh ra nhường cho tôi con đường 
Để tôi đến thật gần mộ người yêu dấu nhất! 
1897 

За что? (Любили ль вы, как я?..)

Любили ль вы, как я? Бессонными ночами
Страдали ль за нее с мучительной тоской?
Молились ли о ней с безумными слезами
Всей силою любви, высокой и святой?

С тех пор, когда она землей была зарыта,
Когда вы видели ее в последний раз,
С тех пор была ль для вас вся ваша жизнь разбита,
И свет, последний свет, угаснул ли для вас?

Нет!.. Вы, как и всегда, и жили, и желали;
Вы гордо шли вперед, минувшее забыв,
И после, может быть, сурово осмеяли
Страданий и тоски утихнувший порыв.

Вы, баловни любви, слепые дети счастья,
Вы не могли понять души ее святой,
Вы не могли ценить ни ласки, ни участья
Так, как ценил их я, усталый и больной!

За что ж, в печальный час разлуки и прощанья,
Вы, только вы одни, могли в немой тоске
Приникнуть пламенем последнего лобзанья
К ее безжизненной и мраморной руке?

За что ж, когда ее в могилу опускали
И погребальный хор ей о блаженстве пел,
Вы ранний гроб ее цветами увенчали,
А я лишь издали, как чуждый ей, смотрел?

О, если б знали вы безумную тревогу
И боль души моей, надломленной грозой,
Вы расступились бы и дали мне дорогу
Стать ближе всех к ее могиле дорогой!


TÔI MUỐN CHẾT TRÊN ĐÔI CÁNH

Tôi muốn chết trên đôi cánh mê say 
Trong giấc ngủ lười, gợi điều mơ ước 
Không hối hận, không nghĩ suy khó nhọc 
Không lệ nhoà vĩnh biệt với đất đai. 

Tôi muốn chết giữa mùa xuân ngát hương 
Giữa vườn hoang, trong một ngày tươi mát 
Để những cây gia màu đen mơ màng 
Và tử đinh hương nở hoa xào xạc. 

Để gần bên tiếng xao động bí huyền 
Của dòng suối, vẻ lặng yên thức giấc 
Trời xanh bằng vẻ im lặng trang nghiêm 
Về cõi vĩnh hằng nói cho tôi biết. 

Để tôi chết, không nguyện cầu, không khóc 
Mà ngủ mê, và để tôi mơ màng… 
Rằng tôi đang bơi … rằng con sóng lặng câm 
Lặng lẽ chuyển tôi vào con sóng khác… 
1880

Мелодия (Я б умереть хотел...)

Я б умереть хотел на крыльях упоенья,
В ленивом полусне, навеянном мечтой,
Без мук раскаянья, без пытки размышленья,
Без малодушных слез прощания с землей.

Я б умереть хотел душистою весною,
В запущенном саду, в благоуханный день,
Чтоб купы темных лип дремали надо мною
И колыхалася цветущая сирень.

Чтоб рядом бы ручей таинственным журчаньем
Немую тишину тревожил и будил,
И синий небосклон торжественным молчаньем
Об райской вечности мне внятно говорил.

Чтоб не молился я, не плакал, умирая,
А сладко задремал, и чтобы снилось мне...
Что я плыву... плыву, и что волна немая
Беззвучно отдает меня другой волне...


TÔI MƠ THẤY

Tôi mơ thấy cái chết trước mặt tôi 
Trong khói trầm, khoác áo bào tế lễ 
Trong hào quang, với nụ cười rất trẻ 
Và với lời chào đầy những buồn đau.

Мне снилась смерть: 

Мне снилась смерть: она стояла предо мной,
Клубами ладана, как ризою, одета,
В сияньи и в цветах, с улыбкой молодой
И с речью полною печального привета...


XIN HÃY TIN VÀO SỨC MẠNH CỦA TÌNH

Xin hãy tin vào sức mạnh của tình!
Tin cây thập ác thắng lợi linh thiêng
Tin vào ánh sáng hào quang cứu rỗi
Cho thế gian ngập trong máu và bùn
Xin hãy tin vào sức mạnh của tình!

Верь в великую силу любви!

Верь в великую силу любви!..
Свято верь в ее крест побеждающий,
В ее свет, лучезарно спасающий,
Мир, погрязший в грязи и крови,
Верь в великую силу любви!

Thơ tình Aleksey Koltsov


TÔI Ở NHÀ NÀNG 

Tôi ở nhà nàng, nàng bảo tôi 
“Em yêu anh, hỡi người yêu dấu!” 
Nhưng điều bí mật này hãy giấu 
Với những người bạn gái – nàng khuyên. 

Tôi ở nhà nàng; dù bạc vàng 
Nàng đã thề sẽ không đem đổi 
Niềm say mê bừng như lửa cháy 
Nàng yêu tôi như một người anh. 

Tôi ở nhà nàng; từ môi đẹp 
Tôi uống say hạnh phúc lãng quên 
Quên mọi điều ở chốn trần gian 
Bên bộ ngực thanh tân tuyệt đẹp. 

Tôi ở nhà nàng; đến muôn đời 
Sống với hồn nàng cả hồn tôi 
Mặc cho nàng với tôi phụ bạc 
Nhưng lòng tôi sẽ chẳng đổi thay. 
1829 

Я был у ней

Я был у ней; она сказала:
"Люблю тебя, мой милый друг!"
Но эту тайну от подруг
Хранить мне строго завещала.

Я был у ней; на прелесть злата
Клялась меня не променять;
Ко мне лишь страстию пылать,
Меня любить, любить, как брата.

Я был у ней; я с уст прелестной
Счастливое забвенье пил
И все земное позабыл
У девичьей груди прелестной.

Я был у ней; я вечно буду
С ее душой душою жить;
Пускай она мне изменит -
Но я изменником не буду.


LY BIỆT 

Buổi bình minh tuổi trẻ mờ sương 
Tôi yêu nàng bằng cả tấm lòng 
Ánh sáng trời đọng trong đôi mắt 
Ngọn lửa tình trên mặt người thương. 

Buổi sáng tháng năm trước mặt nàng 
Cây sồi xanh mướt một màu xanh 
Thảo nguyên hoa cỏ như nhung gấm 
Chiều hoàng hôn, đêm có phép tiên. 

Các người đẹp lắm khi thiếu nàng 
Cùng tôi chia sẻ nỗi buồn thương 
Nàng đến, các người như chẳng có 
Đêm thành ngày, đông giá – mùa xuân. 

Tôi không quên được lần cuối cùng 
Nàng bảo tôi: “Giã biệt người thương 
Trời sai khiến vậy, đành ly biệt 
Nhưng ngày nào đó, lại đoàn viên…” 

Bỗng chốc trên mặt, lửa bừng lên 
Như tuyết trắng trong chặn ngang dòng 
Trên ngực của tôi nàng gục xuống 
Và thổn thức như kẻ điên cuồng. 

“Anh đừng đi vội – nàng kêu lên – 
Để em khóc cho nỗi buồn thương 
Cho anh, cho chim ưng sáng chói…” 
Linh hồn trùm lấy – lời bỗng ngừng… 
1840 

Разлука

На заре туманной юности
Всей душой любил я милую:
Был у ней в глазах небесный свет,
На лице горел любви огонь.

Что пред ней ты, утро майское,
Ты, дуброва-мать зеленая,
Степь-трава - парча шелковая,
Заря-вечер, ночь-волшебница!

Хороши вы - когда нет ее,
Когда с вами делишь грусть свою,
А при ней вас - хоть бы не было;
С ней зима - весна, ночь - ясный день!

Не забыть мне, как в последний раз
Я сказал ей: "Прости, милая!
Так, знать, бог велел - расстанемся,
Но когда-нибудь увидимся..."

Вмиг огнем лицо все вспыхнуло,
Белым снегом перекрылося,-
И, рыдая, как безумная,
На груди моей повиснула.

"Не ходи, постой! дай время мне
Задушить грусть, печаль выплакать,
На тебя, на ясна сокола..."
Занялся дух - слово замерло...


HÃY ĐẾN VỚI EM 

Hãy đến với em, khi gió mát 
Biếng lười lay khẽ những cánh rừng 
Thảo nguyên, đồng cỏ - cả thế gian 
Chiếc áo khoác mơ màng sẽ mặc. 

Hãy đến với em, khi trăng thanh 
Lặn bơi trong những đám mây đen 
Hoặc khi trăng giữa trời quang đãng 
Chiếu vào mặt nước phẳng như gương. 

Hãy đến với em, khi mà em 
Chìm đắm trong suy nghĩ về tình 
Hãy đến với em, khi người đẹp 
Nóng lòng, sốt ruột đợi chờ anh. 

Hãy đến với em, một khi tình 
Nảy sinh những ý nghĩ hân hoan 
Hãy đến với em, khi nhiệt huyết 
Đùa vui, hồi hộp và sôi lên. 

Hãy đến với em, cùng với anh 
Cuộc đời sung sướng sẽ nhân lên 
Em muốn áp vào trong ngực trẻ 
Cả say mê khao khát của mình. 
1829 

Приди ко мне

Приди ко мне, когда зефир
Колышет рощами лениво,
Когда и луг и степь - весь мир
Оденется в покров сонливый.

Приди ко мне, когда луна
Из облак в облака ныряет
Иль с неба чистого она
Так пышно воды озлащает.

Приди ко мне, когда весь я
В любовны думы погружаюсь,
Когда, красавица, тебя
Нетерпеливо дожидаюсь.

Приди ко мне, когда любовь
Восторги пылкие рождает,
Когда моя младая кровь
Кипит, волнуется, играет.

Приди ко мне; вдвойне с тобой
Хочу я жизнью наслаждаться,
Хочу к твоей груди младой
Со всею страстию прижаться...


TRIOLET 

Tôi xin em, hãy để tôi yên 
Tình của tôi với em đã nhạt. 
Ngọn lửa tình ngày xưa đã tắt 
Tôi xin em, hãy để tôi yên. 

Em không biết, tôi xưa vui mừng 
Nhận ra em – niềm vui đi mất. 
Tôi xin em, hãy để tôi yên 
Tình của tôi với em đã nhạt. 

Триолет

Прошу, оставьте вы меня;
Моя любовь к вам охладела.
В душе нет прежнего огня,
Прошу, оставьте вы меня.

Не зная вас, был весел я;
Узнал вас - радость улетела.
Прошу, оставьте вы меня;
Моя любовь к вам охладела.


KHI CÓ CUỘC ĐỜI KHÁC 

Khi có cuộc đời khác ở chốn kia 
Giã biệt! Chúc lên đường may mắn! 
Còn nếu không – xin bạn hãy quay về 
Về với chúng tôi, nơi này hãy sống! 
1842 

Когда есть жизнь другая там

Когда есть жизнь другая там,
Прощай! Счастливый путь!
А нет - скорее к нам,
Пока жить можно тут.

Thơ tình Mikhail Kuzmin


NIỀM VUI TÌNH YÊU CHỈ TRONG PHÚT CHỐC

Plaisir d'amour ne dure qu'un moment. 
Chagrin d'amour dure toute la vie*. 

Niềm vui tình yêu chỉ trong phút chốc 
Nỗi buồn tình yêu theo suốt cuộc đời. 
Tôi đã từng hạnh phúc với người yêu 
Từng khát khao uống chén tình mỏi mệt! 

Và chúng tôi đã từng gom trái ngọt 
Của một cuộc tình đằm thắm qua mau 
Dòng thời gian điên cuồng và đói khát 
Xóa hết rồi dấu vết của tình yêu. 

Trên đồng cỏ, nơi ngày xưa đùa chơi 
Những giọt sương làm cho nghiêng hoa cỏ 
Vương miện tình yêu, than ôi! Gục đổ 
Người yêu tôi không còn nữa trên đời. 

Nhưng rất lâu, sau cơn nóng rã rời 
Trong mê sảng, tôi gọi bằng tên khác 
Niềm vui tình yêu chỉ trong phút chốc 
Nỗi buồn tình yêu theo suốt cuộc đời. 

Любви утехи

К рассказу С. Ауслендера
"Вечер у г-на де Севираж"

Plaisir d'amour ne dure qu'un moment.
Chagrin d'amour dure toute la vie.*

Любви утехи длятся миг единый,
Любви страданья длятся долгий век.
Как счастлив был я с милою Надиной,
Как жадно пил я кубок томных нег!

Но ах! недолго той любови нежной
Мы собирали сладкие плоды:
Поток времен, несытый и мятежный,
Смыл на песке любимые следы.

На том лужке, где вместе мы резвились,
Коса скосила мягкую траву;
Венки любви, увы! они развились,
Надины я не вижу наяву.

Но долго после в томном жаре нег
Других красавиц звал в бреду Надиной.
Любви страданья длятся долгий век,
Любви утехи длятся миг единый.
____________
* Наслаждение любви длится лишь мгновенье,
Тоска любви длится всю жизнь (фр.).


BỊ NGƯỜI YÊU PHỤ BẠC 

Bị người yêu phụ bạc – hạnh phúc ghê! 
Thấy ánh sáng chói lòa trong quá khứ 
Mùa đông u ám đến sau mùa hè 
Nhớ mặt trời, dù đã không còn nữa. 

Bông hoa khô và những bức thư tình 
Ánh mắt cười, gặp gỡ đầy hạnh phúc 
Dù bây giờ trên con đường tối đen 
Nhưng mùa xuân ta lang thang trên đất. 

Để hạnh phúc, có một bài học khác 
Con đường khác – hoang vắng và thênh thang 
Kẻ bị phụ tình – thật là hạnh phúc! 
Làm kẻ không yêu – cay đắng vô cùng. 

О, быть покинутым - какое счастье!

О, быть покинутым - какое счастье!
Какой безмерный в прошлом виден свет
Так после лета - зимнее ненастье:
Все помнишь солнце, хоть его уж нет.

Сухой цветок, любовных писем связка,
Улыбка глаз, счастливых встречи две,-
Пускай теперь в пути темно и вязко,
Но ты весной бродил по мураве.

Ах, есть другой урок для сладострастья,
Иной есть путь - пустынен и широк.
О, быть покинутым - такое счастье!
Быть нелюбимым - вот горчайший рок.


TÔI NÓI MÀ KHÔNG YÊU 

“Anh yêu em”, tôi nói mà không yêu 
Và bỗng nhiên thần tình yêu bay đến 
Nắm tay tôi, như một người hướng dẫn 
Tôi theo thần và đi đến với em. 

Đôi mắt sáng, không còn vẻ mơ màng 
Của tình yêu đã quên trong quá khứ 
Thần bất ngờ dẫn tôi ra đồng cỏ 
Ánh sang đầy và có những giọt sương. 

Điều dối gian buổi sáng rất dị thường 
Tôi nhìn thấy lạ lùng và sáng tỏ 
Một vẻ rất dịu dàng màu thắm đỏ 
Ánh hồng lên một hình bóng lung linh. 

Và tôi nhìn thấy miệng hơi hé mở 
Tôi nhìn ra đôi má đỏ thẹn thùng 
Thấy ánh mắt hãy còn rất mơ màng 
Và chiếc cổ cao nhẹ nhàng xoay trở. 

Suối rì rầm cùng tôi giấc mơ đẹp 
Tôi uống luồng sinh khí rất thèm thuồng 
Và tôi lại yêu trong lần đầu tiên 
Tôi lại yêu đến muôn đời muôn kiếp.

Люблю", сказал я не любя

"Люблю", сказал я не любя -
Вдруг прилетел Амур крылатый
И, руку взявши, как вожатый,
Меня повлек вослед тебя.

С прозревших глаз сметая сон
Любви минувшей и забытой,
На светлый луг, росой омытый,
Меня нежданно вывел он.

Чудесен утренний обман:
Я вижу странно, прозревая,
Как алость нежно-заревая
Румянит смутно зыбкий стан;

Я вижу чуть открытый рот,
Я вижу краску щек стыдливых
И взгляд очей еще сонливых
И шеи тонкой поворот.

Ручей журчит мне новый сон,
Я жадно пью струи живые -
И снова я люблю впервые,
Навеки снова я влюблен!