Vì thấy đàn ông phản bội với mình
Khi người phụ nữ đau khổ vô cùng
Nghệ thuật nào sẽ giúp cho cô ấy?
Để che xấu hổ trước mắt thế gian
Và không cho kẻ phản bội sống yên
Nghệ thuật này – chính là cái chết.
(From 'The Vicar Of Wakefield')
And finds too late that men betray,
What charm can soothe her melancholy,
What art can wash her guilt away?
To hide her shame from every eye,
To give repentance to her lover,
And wring his bosom, is -- to die.
Được ông trời thương nhiều hơn là ghét
Anh trở nên mù như Thần Tình yêu
Để tránh số phận của Narcissus.
Rather in pity than in hate,
That he should be, like Cupid, blind,
To save him from Narcissus’ fate.
Cho đến hết đời này
Trước cái chết, cơn đau
Vẫn cho ta mầm sống.
Của ngọn nến soi đường
Màn đêm càng tối đen
Ngọn nến càng tỏa sáng.
On Hope the wretch relies,
And even the pang preceding death
Bids Expectation rise.
Adorns and cheers our way,
And still as darker grows the night
Emits a brighter ray.
“Tại vì sao lừa vẫn có đôi tai?”
John trả lời: “Tôi chẳng đọc sách nhiều
Cũng không mơ hiểu biết bằng ai cả
Nhưng từ nay, khi nhìn vào quí vị
Làm cho tôi nhớ đến những con lừa”.
To tell them the reason why asses had ears?
'An't please you,' quoth John, 'I'm not given to letters,
Nor dare I pretend to know more than my betters;
Howe'er, from this time I shall ne'er see your graces,
As I hope to be saved! without thinking on asses.'
Cả đời mình ông làm nghề bán sách
Ông đã sống một cuộc đời chết tiệt
Giá được trời ban ông cũng chẳng quay về.
Who long was a bookseller's hack;
He led such a damnable life in this world, --
I don't think he'll wish to come back.