TÌNH YÊU VỚI HÀNG XÓM
Tôi đứng nơi mép rìa của đất
Ở cái nơi mà tôi không thể nào đi tiếp
Ngõ cụt, nơi không thể nào quay lại nữa rồi.
Chỉ có nước là làm một con chim bay
Hay biến thành con cá?
Mà có thể là cơn gió
Là đám mây hay một bóng ma thôi?
Ở nơi mép rìa của đất
Nơi chưa có bước chân của con người
Chỉ một mình tôi đứng
Và tôi kêu lên…
Có điều gì đó trong lòng tôi dần dần
Rộng mở
Giống như là biển cả
Giống như là trời xanh
Và sáng lên trên một hòn đá đen
Một tình cảm nhỏ nhoi vô cùng ấm
Một tia mỏng mảnh –
Đấy là tình yêu với hàng xóm của tôi.
MÙA XUÂN MỚI
Khi nhìn thấy bông hoa đang héo trên đồng
Thì tôi hiểu rằng mình yêu cây thông xanh.
Cùng với tình yêu cây thông này thức dậy
Một tình yêu với bông hoa trên đồng…
SỨC MẠNH CỦA TRUNG TÂM
Giữa mùa xuân
Tôi để ý nhìn:
Một cây hoa run rẩy.
Từ dưới đất
Những cơn địa chấn rung lên
Với sức mạnh vô cùng khủng khiếp
Đấy là sức mạnh của trung tâm.
Những bông hoa nở tung
Khắp mọi phía
Những bông hoa đau khổ
Và run.
Tôi cũng cảm thấy rùng mình.
Ngày mai
Tôi sẽ đi vào làng
Tôi sẽ đi đến đó
Biến thành hoa và sẽ hồi sinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét