Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

Thơ tình Lee Moon-jae


CỘNG ĐỒNG

Tôi muốn ngắm nhìn sông Đồ Môn mùa xuân
Muốn ngắm nhìn ở giữa dòng sông
Đường biên giới vô hình nằm chính giữa
Nên tôi mua vé máy bay đi về Diên Biên*.

Ở sân bay Quốc tế tôi đã để ý ngay
Bên cửa ra vào của sân bay
Có biển quảng cáo to về phẫu thuật thẩm mỹ:
“Nếu thay đổi khuôn mặt thì cuộc sống đổi thay”.

Đồ Môn, Long Tỉnh, Diên Cát, Hòa Long
Tất cả đi cầu qua sông Đồ Môn
Tôi chỉ vừa nhìn thấy vạch đường biên giới
Muốn đem đặt xuống đó bàn chân mình
Nhưng chậm rồi, bóng của tôi đã qua biên giới.

Đổ về sông Đồ Môn có biết bao con suối
Có vẻ như người từ phương Bắc xa xôi
Trong số này có những khuôn mặt cười tươi
Bên cửa ra vào của sân bay Quốc tế
“Nếu thay đổi khuôn mặt thì cuộc sống đổi thay”.

Ở phía bắc bờ sông Đồ Môn này
Ta không thể nào đổi thay lịch sử
Bởi thế không thể thay đổi mặt người
Thay dân tộc, ý thức, nòi giống, tương lai…
Ta không thể, nên đành quay về Seoul cũ.

Mà giá như có thay được gương mặt người ở đó
Thì bạn cũng không thay đổi được cuộc đời
Lớp trẻ chỉ khát khao hướng về Seoul mà thôi
Nơi xạc xào những cơn gió cát
Và tiếng ầm vang của chốn đông người.

Cộng đồng da vàng không thể nào thay gương mặt
Nhưng họ vẫn mang trên lưng mình Tổ quốc
Nơi mà không thể nào quay lại nữa rồi.
Nhưng mà ta vẫn quay trở về đấy thôi
Dù ta không thể nào đổi thay gương mặt
Mà người ta in vào trong quyển hộ chiếu này.
______________
*Diên Biên là Châu tự trị Triều Tiên thuộc tỉnh Cát Lâm Trung Quốc giáp với Trung Quốc và Nga. Quãng thời gian từ 1860 đến 1945 cả triệu người Triều Tiên chạy sang đây để tránh chiến tranh; sông Đồ Môn là con sông làm thành biên giới tự nhiên giữa Triều Tiên và Trung Quốc, ở phần hạ lưu là biên giới giữa Triều Tiên và Nga; Đồ Môn, Long Tỉnh, Diên Cát, Hòa Long là những thị xã ở Châu tự trị này.


SỰ QUAN SÁT THÚ VỊ

Nếu bạn đột nhiên gặp phải
Một điều gì đấy thật tuyệt vời
Và nếu có gương mặt ai xuất hiện lúc này
Thì nghĩa là bạn đã yêu rồi đấy.

Một người mà không nhớ về ai,
Nhìn cảnh quan đầy mê hoặc
Hoặc nhìn thấy một bàn yến tiệc –
Thì đấy là người đàn ông mạnh mẽ vô cùng
Hoặc đơn giản anh ta là một kẻ cô đơn.

Để cho từ xa đã nghe thấy tiếng chuông
Thì chuông phải chịu đớn đau khủng khiếp.


TRĂNG TRÒN

Lần đầu tiên trong cuộc đời ở bán cầu nam, tôi thấy
Ôxtrâylia lục địa
cả bốn phía vây quanh bởi đại dương
Đến nơi này có thể
đi từ Seoul về hướng phía nam.
Từ Seoul, nơi bắt đầu mùa đông
Về những cánh rừng nhiệt đới, nơi bắt đầu mùa hạ
Mười một tiếng đồng hồ.
Phía đông bắc khu nghỉ dưỡng của Ôxtrâylia
mặt trăng tròn trịa.
Trên những cánh đồng
chỉ toàn là cây mía
Trên đồng bằng chỉ có đồng bằng.
Những ngôi làng gần như bị bỏ hoang.
Tôi nằm trên hòn đảo lớn nhất trên thế giới
Nhìn lên mặt trăng tròn,
Mặt trăng tròn vành vạnh của bán cầu Nam.
Và nghĩ rằng ở Seoul người ta cũng ngắm
cũng nhìn trăng
Ở Mê hi cô, Cancun, ở dãy Andes xa xăm
Hay ở nơi chính phủ lưu vong của vùng Tây Tạng
người ta cũng nhìn trăng…
Tất cả những người bây giờ đang có đêm
Những người cô đơn những người đau buồn trên trái đất
Họ cũng đang ngắm nhìn trăng
Những ánh mắt của con người trên mặt trăng tròn
Đang gặp gỡ và ôm nhau quấn quýt
Không gặp được trên đất thì gặp ở chị Hằng.
Những người trần đói ăn, bệnh hoạn hằng đêm
Trên miệng núi lửa của mặt trăng đang ôm ấp
Ánh mắt của người trần tập hợp lại trong đêm
Bởi thế mà trăng sáng quắc
Bằng những đôi mắt to từ trời nhìn xuống trần gian.


GIỮ GÌN BÓNG TỐI

Những con đom đóm
Không thể nào giao phối vì ánh đèn pha.
Cần phân vùng để giữ gìn bóng tối.
Theo nguyên nhân này thì sao khó mà nhìn thấy
Không phải vì ô nhiễm môi trường
Mà vì ánh sáng con người làm ra vậy.
Cần phân vùng để giữ gìn bóng tối
Ánh sáng của con người
Không cho ngủ những hàng cây.
Cần giữ gìn bóng tối.
Thượng Đế tạo ra người, người tạo ra thành phố.
Thành phố xua đuổi hết bóng đêm
Và Thượng Đế chết. 

Một số nhà thơ Hàn Quốc khác:


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét