Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2018

Thơ tình Chung Ho Sung


NGƯỜI MÀ TÔI YÊU

Tôi không thích người đàn ông mà không có bóng
Tôi không thích người đàn ông nào ghét bóng.
Mà chỉ thích người trở thành bóng của cây.
Ánh mặt trời trong suốt rõ ràng khi có bóng.
Nếu như ngồi trong bóng dưới hàng cây
Nhìn ánh mặt trời xuyên qua từng lá mỏng
Thì khi đó thế giới này tuyệt vời!

Tôi không thích người mà không nước mắt
Tôi không thích người mà không yêu nước mắt
Mà chỉ thích người biến thành nước mắt đầy vơi
Niềm vui – sẽ chẳng là niềm vui nếu không nước mắt
Còn tình yêu chẳng lẽ thiếu đi nước mắt vơi đầy?
Khi tôi ngồi trong bóng dưới hàng cây
Tôi nhìn một người chùi nước mắt cho người khác
Thì đấy là một cảnh tuyệt vời! 


CẬU BÉ – ĐỨC PHẬT

Trong sân trước Bảo tàng quốc gia Gyeongju
Gần khu vườn có đầy hoa balsam nở
Có những tượng Phật không đầu bằng đá
Rực rỡ lên dưới ánh nắng mặt trời.

Những học sinh tiểu học có kỳ nghỉ hè
Các em vừa bước ra từ những xe du lịch
Liền chạy đến phía sau bức tượng Phật
Ghé đầu của mình vào những bức tượng kia.

Những cậu bé – Đức Phật thật dễ thương
Dù chỉ là một lần, trong đời mình có dịp
Được hóa thành Đức Phật
Nên trước đây Phật đã chặt đầu mình…
  

Tượng Phật không đầu ở Bảo tàng quốc gia Gyeongju

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét