Thứ Tư, 17 tháng 6, 2020

Thơ tình Doãn Đông Trụ


Bài thơ mở đầu

Tôi muốn suốt đời ngước mắt nhìn trời cao
Mà không một chút gì xấu hổ
Và trên ngọn gió làm chiếc lá lao xao
Tôi đã từng trăn trở.
Bằng con tim hát về những vì sao
Tôi yêu tất cả những gì đang dần chết đó
Và tôi vẫn phải đi theo
Cho đến hết con đường mà tôi có.

Và đêm nay gió rượt những vì sao.

서시

죽는 날까지 하늘을 우러러
한점 부끄럼이 없기를,
잎새에 이는 바람에도
나는 괴로워했다.
별을 노래하는 마음으로
모든 죽어가는 것을 사랑해야지
그리고 나한테 주어진 길을
걸어가야겠다.

오늘밤에도 별이 바람에 스치운다.


Cúc vạn thọ

Chỉ có hoa cúc hiền dịu
Mới là cô gái của tôi

Dưới ánh trăng lạnh lẽo trong đêm vắng
Tôi nhớ về người yêu dấu ngày xa
Tôi đến khu vườn, nơi cúc nở đầy hoa.

Cúc vạn thọ rụt rè
Ngay cả vì tiếng kêu của dế

Còn tôi đứng trước hoa lặng lẽ
Rụt rè như đứa trẻ ngày thơ

Tâm trí của hoa là tâm trí của tôi
Tim của tôi là tim cúc vạn thọ.

코스모스

청초한 코스모스는
오직 하나인 나의 아가씨

달빛이 싸늘히 추운 밤이면
옛 소녀가 못 견디게 그리워
코스모스 핀 정원으로 찾아간다.

코스모스는
귀또리 울음에도 수줍어지고

코스모스 앞에선 나는
어렸을 적처럼 부끄러워지나니

내 마음은 코스모스의 마음이요
코스모스의 마음은 내 마음이다.




Đom đóm

Nào cùng đi, bạn nhé
Ta cùng đi vào rừng.
Đi nhặt từng mảnh trăng
Ta vào rừng bạn nhé.

Trong đêm đầy đom đóm –
Những mảnh vỡ của trăng.

Nào cùng đi, bạn nhé
Ta cùng đi vào rừng.
Đi nhặt từng mảnh trăng
Ta vào rừng bạn nhé.


반딧불

가자 가자 가자
숲으로 가자
달조각을 주우러
숲으로 가자.

그뭄밤 반딧불은
부서진 달조각,

가자 가자 가자
숲으로 가자
달조각 주우러
숲으로 가자.


Dế mèn và tôi

Dế mèn và tôi
Trên bãi cỏ cùng nhau trò chuyện.

Tích-tích te-te
Tích-tích te-te

Còn nói với ai
Chúng tôi hứa với nhau im lặng.

Tích-tích te-te
Tích-tích te-te

Dế mèn và tôi
Cùng nhau chuyện trò đêm trăng sáng.


귀뚜라미와 나와

귀뚜라미와 나와
잔디밭에서 이야기 했다.

귀뜰귀뜰
귀뜰귀뜰

아무게도 알려주지 말고
우리 둘만 알자고 약속했다.

귀뜰귀뜰
귀뜰귀뜰

귀뚜라미와 나와
달 밝은 밤에 이야기 했다.



Chân dung tự họa

Đi qua ngọn đồi tôi nhìn ra cái giếng
Đứng cô đơn bên mé một cánh đồng
Tôi tiến đến gần và đưa mắt nhìn xem.

Bên trong giếng có ánh trăng thanh
Có đám mây bay lượn giữa trời xanh
Có gió thổi và mùa thu ở đấy.

Và có một người đàn ông
Không chút cảm tình nên tôi quay trở lại.

Và khi quay trở lại
Tôi nghĩ suy và cảm thấy thương
Thế là tôi lại tiến đến gần
Và thấy anh ta vẫn còn ở đấy.

Nhưng người ấy lại làm tôi khó chịu
Và tôi lại bỏ ra đi
Nhưng tôi bắt đầu nhớ con người ấy.

Bên trong giếng có trăng, mây bay lượn
Có mùa thu, gió thổi giữa trời xanh
Và người đàn ông – giống như hoài niệm.


자화상

산모퉁이를 돌아 논가 외딴 우물을
홀로 찾아가선
가만히 들여다 봅니다

우물 속에는 달이 밝고 구름이 흐르고
하늘이 펼치고 파아란 바람이 불고
가을이 있읍니다

그리고  사나이가 있습니다
어쩐지  사나이가 미워져 돌아갑니다

돌아가다 생각하니  사나이가
가엾어집니다
도로  들여다 보니 사나이는
그대로 있읍니다

다시  사나이가 미워져 돌아갑니다
돌아가다 생각하니  사나이가
그리워집니다

우물 속에는 달이 밝고 구름이 흐르고
하늘이 펼치고 파아란 바람이 불고
가을이 있고 추억처럼 사나이가 있읍니다


Đêm ngồi đếm sao trời

Trên bầu trời đang chuyển mùa
Có đầy những ngôi sao của mùa thu
Và tôi ngỡ rằng không hề khó nhọc
Để tôi đếm hết những vì sao kia.

Những ngôi sao in dấu trong tim này
Nhưng tôi không còn đếm kịp
Bởi vì đêm sắp hết
Bởi vì còn đêm mai
Và bởi vì tuổi trẻ vẫn còn đây.

Một vì sao – tôi gọi là ký ức
Một vì sao – tôi sẽ gọi là tình
Một vì sao nữa – tôi gọi cô đơn
Vì sao nữa – là ước mơ, khao khát
Một vì sao khác – tôi gọi thơ ca
Một vì sao nữa – tôi gọi mẹ, mẹ ơi

Mẹ ơi, con muốn nói những lời đẹp đẽ dưới mỗi sao trời.
Gọi những cái tên của những người bạn thời còn đi học
Như: Phe, Kyeong, Ok – những cô gái người ngoại quốc
Những phụ nữ bây giờ đã trở thành mẹ hết rồi
Tên những người hàng xóm của ta nghèo khó bao đời
Tên của chim bồ câu, của hươu, nai, thỏ, chó
Và cả những cái tên của biết bao thi sĩ
Như Francis Jammes, Rainer Maria Rilke

Những người, những con vật này giờ ở rất xa
Xa như là những ngôi sao kia vậy.

Mẹ ơi
Và mẹ bây giờ ở Buk Gan xa xăm

Không hiểu vì sao con cảm thấy buồn
Trên ngọn đồi, những vì sao chiếu sáng
Con thử viết tên mình lên đất trống
Để rồi sau dùng đất bụi trùm lên.

Những con côn trùng khóc thét trong đêm
Chúng khóc vì cái tên con xấu hổ.

Nhưng đông qua thì sẽ đến mùa xuân
Cây cỏ xanh sẽ mọc đầy trên mộ
Trên ngọn đồi mà tên con chôn đó
Vẻ hiên ngang hoa cỏ mọc xanh rờn.
____________
*Francis Jammes (1868-1938) – nhà thơ Pháp, Rainer Maria Rilke (1875-1926) – nhà thơ Đức.


별헤는 

계절이 지나가는 하늘에는
가을로 가득  있습니다

나는 아무 걱정도 없이
가을 속의 별들을  헤일 듯합니다

가슴 속에 하나  새겨지는 별을
이제   헤는 것은
쉬이 아침이 오는 까닭이요,
내일 밤이 남은 까닭이요,
아직 나는 청춘이 다하지 않은 까닭입니다

 하나에 추억과
 하나에 사랑과
 하나에 쓸쓸함과
 하나에 동경과
 하나에 시와
 하나에 어머니어머니

어머님나는  하나에 아름다운   마디씩 불러봅니다.
소학교  책상을 같이 했던 아이들의 이름과
이런 이국 소녀들의 이름과,
벌써 아기 어머니  계집애들의 이름과
가난한 이웃 사람들의 이름과,
비둘기강아지 토끼노새노루,
'프랑시스 ', '라이너 마리아 릴케',
이런 시인의 이름을 불러봅니다

이네들은 너무나 멀리 있습니다
별이 아스라이  듯이

어머님,
그리고 당신은 멀리 북간도에 계십니다

나는 무엇인지 그리워
 많은 별빛이 내린 언덕 위에
 이름자를  보고
흙으로 덮어 버리었습니다

딴은밤을 새워 우는 벌레는
부끄러운 이름을 슬퍼하는 까닭입니다

그러나 겨울이 지나고 나의 별에도 봄이 오면
무덤 위에 파란 잔디가 피어나듯이
 이름자 묻힌 언덕 위에도
자랑처럼 풀이 무성할 거외다

당시 부유했던 집안에
지금의 연대를 다니셨고,
재능이 뛰어나
주변의 추천으로 일본 닛코대학에 유학을 가셨다고 한다.
얼굴도  생기셨었구나....




Cả hai

Biển màu xanh
Trời màu xanh

Biển vô tận, mênh mông
Trời mênh mông, vô tận

Ta ném đá xuống biển
Nhổ nước bọt lên trời

Biển chỉ lặng lẽ cười
Trời âm thầm lặng lẽ.

Vẽ bản đồ

Trên dây phơi quần áo
Tấm chăn có bản đồ
Mà đứa em bé nhỏ
Vừa vẽ tối hôm qua.

Bản đồ nơi quê nhà
Trong mơ em gặp mẹ?
Hay vùng Mãn Châu Lý
Nơi làm việc của cha?

*Ở Hàn Quốc người ta gọi đứa bé đái dầm trong chăn là “nó vẽ bản đồ”.


Sống bằng gì?

Người dân đi biển, sống
Bằng mực, cá, tôm, rươi.

Còn người dân làm ruộng
Bằng ngô, lúa, sắn, khoai.

Thế lấy gì để sống
Người ở xứ sao trời?

Thơ tình Jeong Cheol


Một số bài thơ Sijo

**1
Ta muốn đập vỡ tung con tim say đắm của mình
Để cho mỗi phần sẽ trở thành một ngôi sao sáng.

Để những ngôi sao cháy lên giữa trời cao lồng lộng
Và tỏa sáng trên đầu ta đến mãi ngàn năm.

Để những ngôi sao tỏa sáng nơi người yêu dấu đang nằm
Và chiêm ngưỡng gương mặt đẹp xinh của người ta yêu mến.


**2
Có hai vị Phật bằng đá
Khỏa thân, đứng ở bên đường.

Nhiều khi bão tuyết, gió sương
Và mưa rào quất lên tượng đá.

Đừng ghen tỵ! Đá làm sao hiểu rõ
Sự biệt ly của những người trần.


**3
Trên những bông hoa màu sắc tươi rói
Hai con bướm vàng luôn ở bên nhau.

Giữa những cây liễu ngậm ngùi tức tưởi
Hai chim vàng anh luôn ở bên nhau.

Mọi sinh vật sống luôn ý hợp tâm đầu
Chỉ mình tôi cô đơn trên thế giới.


**4
Một khi cha mẹ của anh còn khỏe mạnh
Hãy phụng dưỡng mẹ cha theo lệ của người trần.

Kẻo khi mẹ cha đã giã từ cõi tạm
Thì là khi quá muộn để ăn năn.

Có một điều cần ghi khắc làm lòng
Có mẹ có cha phải nhớ lo phụng dưỡng.


**5
Bạn hãy tin những lời tôi
Thiếu bạn làm sao tôi sống!

Chỉ nhờ bạn mà tôi quên lãng
Những khổ đau, cay đắng ở đời.

Vậy thì tại vì sao mà tôi
Lại chia tay với bạn?
_________
*Nhà thơ trò chuyện với rượu. 



**6
Tôi có vững trên đôi chân này
Hay tôi say – dù sao vẫn thế.

Tôi có bầu rượu hay không có
Tất cả đều về cát bụi mà thôi.

Hãy nhẹ nhàng với tôi, vua quan ạ
Vì tôi vẫn rất tin ở cuộc đời.


**7
Ai đến và ai đã ra đi
Xin đừng ai hối tiếc.

Ai tỉnh táo còn ai say sưa
Xin chớ nhạo cười, khinh miệt!

Giữa trời nắng tôi mang áo khoác
Thì đâu phiền muộn gì ai?


**8
Con hạc bay khỏi cây dương của ta
Chim bay xa, xa mãi.

Ai biết được liệu chim có quay về
Khi bay về nơi xa xôi như thế?

Đến và đi – vẫn biết đời là vậy
Nào ta cùng nâng cốc với bạn bè!


**9
Chiếc bóng trôi trên mặt nước lao xao
Đi trên cầu một nhà sư già cả.

Xin nói giùm, đường đi ra hết cả
Giờ con đường của sư hướng về đâu?

Chân vẫn đi, giơ cây gậy lên cao
Sư chĩa vào giữa trời cao mờ tỏ.


**10
Tôi không có thời gian nhìn lại
Vào năm tháng đã trôi nhanh.

Có nhiều không việc tôi đã làm
Như một kẻ chơi bời, lãng tử?

Hóa ra chẳng có gì! Thôi đành thế
Làm kẻ lãng du đến hết đời mình.


**11
Mưa càng rơi nặng hạt
Thì sen càng mát mẻ hơn.

Kìa cánh hoa sen, hãy nhìn
Hoa sen không hề ướt.

Ta muốn tâm hồn thanh sạch
Như những cánh hoa sen. 

Thiên hoàng Jitō


Trì Thống thiên hoàng (Jitō-tennō - 持統天皇, 645-702) – là Thiên hoàng đời thứ 41 của Nhật Bản trị vì từ năm 690 đến năm 697.

Bà là công chúa thứ hai của Thiên hoàng Tenji, làm hoàng hậu của Thiên hoàng Temu (em trai của Thiên hoàng Tenji). Sau khi Thiên hoàng Temu băng hà, bà đứng ra điều hành công việc cho đến khi Hoàng tử Kusakabe qua đời, bà chính thức nhậm chức Thiên hoàng.

Ngoài việc trị quốc, Thiên hoàng Jitō còn nổi tiếng là một nữ thi sĩ. Một trong những bài thơ do bà viết đã được nhà thơ, nhà phê bình Fujiwara no Teika (1162-1241) chọn để đưa vào tuyển tập rất phổ biến “Hyakunin Isshu” (百人一首) của Nhật Bản. Đây là dạng tuyển tập “Thơ trăm nhà” (Một trăm bài thơ của một trăm thi sĩ).

Bài thơ của Thiên hoàng Jitō được xếp ở vị trí số 2. Bài thơ này được Nguyễn Viết Thắng dịch ra tiếng Việt trong khuôn khổ bản dịch “Thơ trăm nhà” trọn bộ, dịch từ tiếng Anh và tiếng Nga có tham khảo bản tiếng Nhật, tiếng Trung.


Bài thơ số 2

春過ぎて (Haru sugite)
夏来にけらし (Natsu ki ni kerashi)
白妙の (Shirotae no)
衣干すてふ (Koromo hosu chō)
天の香具山 (Ama no Kaguyama)

Mùa xuân đã đi qua
Và mùa hè lại đến
Bây giờ đang dần khô
Bộ áo choàng lụa trắng
Trên núi Kaguyama.