Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

Thơ tình Vasily Zhukovsky


BÀI CA

Khi anh yêu, anh sung sướng hân hoan
Cuộc đời anh như giấc mơ tuyệt đẹp.
Nhưng em quên anh - đâu niềm hạnh phúc?
Tình yêu em là hạnh phúc của anh!

Khi anh yêu, anh cảm xúc bằng em
Anh hát lên, hồn sống bằng ca ngợi.
Nhưng em quên anh, tài năng chết yểu
Tình yêu em là thiên tài của anh!

Khi anh yêu, những ân huệ của mình
Bàn tay anh mang về nơi nghèo khó.
Nhưng em quên anh, không còn đau khổ!
Tình yêu em là ân huệ của anh!

Песня (Когда я был любим...)

Когда я был любим, в восторгах, в наслажденье,
Как сон пленительный, вся жизнь моя текла.
Но я тобой забыт,- где счастья привиденье?
Ах! счастием моим любовь твоя была!

Когда я был любим, тобою вдохновенный,
Я пел, моя душа хвалой твоей жила.
Но я тобой забыт, погиб мой дар мгновенный:
Ах! гением моим любовь твоя была!

Когда я был любим, дары благодеянья
В обитель нищеты рука моя несла.
Но я тобой забыт, нет в сердце состраданья!
Ах! благостью моей любовь твоя была!


GỬI NÀNG

Tên nơi nào cho em?
Không là nghệ thuật của người trần mắt thịt
Thể hiện vẻ đẹp của em!

Thiên cầm không có cho em!
Còn bài hát? Là lời không chung thủy
Của tin đồn rất muộn về em!

Và giá như có thể con tim
Nghe ra lời, thì tình cảm
Đã là bài hát cho em!

Vẻ đẹp của cuộc đời em
Là hình bóng trắng trong và thánh thiện
Anh mang như điều bí mật trong tim.

Anh chỉ biết yêu người
Còn em yêu thế nào, em hãy nói
Có thể vĩnh hằng chỉ một mà thôi!

К ней

Имя где для тебя?
Не сильно смертных искусство
Выразить прелесть твою!

Лиры нет для тебя!
Что песни? Отзыв неверный
Поздней молвы о тебе!

Если б сердце могло быть
Им слышно, каждое чувство
Было бы гимном тебе!

Прелесть жизни твоей,
Сей образ чистый, священный,-
В сердце - как тайну ношу.

Я могу лишь любить,
Сказать же, как ты любима,
Может лишь вечность одна!


NGÀY 19 THÁNG 3 NĂM 1823

Trước mặt anh
Em đứng trong lặng lẽ.
Ánh mắt em nhìn buồn bã
Và tình cảm ngập tràn.
Anh nhớ ánh mắt nhìn
Nhớ về quá khứ thân thương..
Ánh mắt nhìn sau cuối
Trong ánh sáng trần gian.

Em đi về chốn xa xăm
Như thiên thần lặng lẽ
Và mộ chí của em
Như thiên thần lặng lẽ!
Tất cả bây giờ ở đó
Những hồi tưởng trần gian
Tất cả bây giờ ở đó
Những suy nghĩ thánh thần.

Những ngôi sao của trời xanh
Và đêm lặng lẽ!…

19 марта 1823

Ты предо мною
Стояла тихо.
Твой взор унылый
Был полон чувства.
Он мне напомнил
О милом прошлом..
Он был последний
На здешнем свете.

Ты удалилась,
Как тихий ангел;
Твоя могила,
Как рай, спокойна!
Там все земные
Воспоминанья,
Там все святые
О небе мысли.

Звезды небес,
Тихая ночь!..

Thơ tình Veronica Tushova


EM MONG CHO ANH ĐIỀU TỐT

Em cười, còn tim em khóc
Trong buổi chiều cô đơn.
Em yêu anh
Thì có nghĩa là
Em mong cho anh điều tốt
Thì nghĩa là em vui mừng
Không cần lời và không cần gặp
Và không cần nỗi buồn lo lắng
Và cũng không cần trên con đường lớn
Cùng anh chào đón buổi bình minh.
Tuổi già đang hiện lên chốn xa xăm
Và đến lúc ta cần quên lãng…
Em yêu anh
Thì có nghĩa là
Em mong cho anh điều tốt.
Nghĩa là em không biết làm sao quên anh được
Và kí ức làm sao xoá khỏi con tim
Làm sao em sưởi ấm bàn tay lạnh lẽo của anh
Điều này với em là quá sức.
Niềm vui của em, còn ai nói cho em biết
Điều gì là cần thiết
Và điều gì không cần
Em biết tìm đâu những lời khuyên?
Những chuyện này không ai nói cho ta biết cả
Và không ai có thể chỉ đường
Mối ràng buộc không ai mở
Ai nói rằng yêu là dễ dàng?

Я желаю тебе добра!

Улыбаюсь, а сердце плачет
в одинокие вечера.
Я люблю тебя.
Это значит -
я желаю тебе добра.
Это значит, моя отрада,
слов не надо и встреч не надо,
и не надо моей печали,
и не надо моей тревоги,
и не надо, чтобы в дороге
мы рассветы с тобой встречали.
Вот и старость вдали маячит,
и о многом забыть пора...
Я люблю тебя.
Это значит -
я желаю тебе добра.
Значит, как мне тебя покинуть,
как мне память из сердца вынуть,
как не греть твоих рук озябших,
непосильную ношу взявших?
Кто же скажет, моя отрада,
что нам надо,
а что не надо,
посоветует, как же быть?
Нам никто об этом не скажет,
и никто пути не укажет,
и никто узла не развяжет...
Кто сказал, что легко любить?


MỘT TRĂM GIỜ HẠNH PHÚC

Một trăm giờ hạnh phúc…
Chẳng lẽ còn ít chăng?
Tôi đã từng chắt lọc
Như đãi cát tìm vàng.

Tôi góp nhặt, không hề mệt mỏi
Thành từng giọt, từng bông
Thành từng tia, từng luồng
Tôi tạo nên hạnh phúc từ sương khói.

Tôi nhận về như món quà tôi được
Từ những ngôi sao nhỏ, từ bạch dương…
Biết bao ngày tôi đã từng
Đuổi theo hạnh phúc.

Trên sân ga giá buốt
Trông toa tàu ầm vang
Và cả trước lúc lên đường
Tôi ra sân bay tìm được.

Tôi đã từng ôm ấp
Sưởi ấm trong căn nhà lạnh lẽo giá băng
Và tôi đã từng
Làm bùa phép…
Đã từng khổ đau quá mức
Tôi tìm ra hạnh phúc cho mình.
Thật oan uổng nếu nói rằng
Hạnh phúc là do số phận
Ta cần để cho con tim
Không xấu hổ và quan tâm lo lắng
Cần để cho trong tim không còn
Thói biếng lười hay kiêu hãnh.
Để cho, dù chỉ một việc làm bé bỏng
Con tim nói lời “cám ơn”.

Một trăm giờ hạnh phúc
Trọn vẹn, chẳng dối gian…
Một trăm giờ hạnh phúc
Chẳng lẽ còn ít chăng?

Сто часов счастья...

Сто часов счастья...
Разве этого мало?
Я его, как песок золотой,
намывала,
собирала любовно, неутомимо,
по крупице, по капле,
по искре, по блестке,
создавала его из тумана и дыма,
принимала в подарок
от каждой звезды и березки...
Сколько дней проводила
за счастьем в погоне
на продрогшем перроне,
в гремящем вагоне,
в час отлета его настигала
на аэродроме,
обнимала его, согревала
в нетопленном доме.
Ворожила над ним, колдовала...
Случалось, бывало,
что из горького горя
я счастье свое добывала.
Это зря говорится,
что надо счастливой родиться.
Нужно только, чтоб сердце
не стыдилось над счастьем трудиться,
чтобы не было сердце
лениво, спесиво,
чтоб за малую малость
оно говорило "спасибо".
Сто часов счастья,
чистейшего, без обмана.
Сто часов счастья!
Разве этого мало?


EM KHÔNG SỢ RẰNG ANH BỎ EM

Em không sợ rằng anh bỏ em
Đi theo người khác
Mà em sợ rằng
Một lúc nào đó, anh trở thành
Như bao người khác.
Và em hiểu rằng một mình em trên sa mạc
Còn trong thành phố khói lửa dâng đầy
Em hiểu rằng anh không còn nữa từ nay
Không trên cõi đời này
Không cõi khác.

Не боюсь, что ты меня оставишь

Не боюсь, что ты меня оставишь
для какой-то женщины другой,
а боюсь я,
что однажды станешь
ты таким же,
как любой другой.
И пойму я, что одна в пустыне,—
в городе, огнями залитом,
и пойму, что нет тебя отныне
ни на этом свете,
ни на том.


EM CÓ GÌ TỪ CHỐI ANH

Em có gì từ chối anh
Xin anh hãy nói
Anh bảo hôn anh
Thì em hôn anh đấy
Anh bảo em nói dối
Và em đã dối gian
Chưa một lần em từ chối với anh
Bao giờ em cũng làm như anh muốn:
Anh muốn - em cười
Anh muốn - em im lặng…
Nhưng sự nhún nhường có giới hạn
Và có điểm cuối cùng
Trong mỗi xuất phát đầu tiên.
Anh đổ tội mọi chuyện vì em
Và xét đoán
Rồi tất cả anh cân nhắc tính toán
Anh mong rằng để cho chẳng còn em…
Xin anh chớ muộn phiền
Em giờ đã đi mất hẳn.

В чем отказала я тебе

В чем отказала я тебе,
скажи?
Ты целовать просил —
я целовала.
Ты лгать просил,—
как помнишь, и во лжи
ни разу я тебе не отказала.
Всегда была такая, как хотел:
хотел — смеялась,
а хотел — молчала...
Но гибкости душевной есть предел,
и есть конец
у каждого начала.
Меня одну во всех грехах виня,
все обсудив
и все обдумав трезво,
желаешь ты, чтоб не было меня...
Не беспокойся —
я уже исчезла.


EM CHIA TAY VỚI ANH

Em chia tay với anh
bên đường ranh giới cuối.
Có thể, anh sẽ còn gặp lại
với tình yêu thương.
Thì hãy để cho người mới
với anh sẽ là thiên đường
dù sao em vẫn cầu xin:
Em cầu xin anh nhớ lại!
Anh hãy nhớ về em, nếu
giá băng buổi sớm kêu lên lạo xạo
nếu như giữa trời xanh
tiếng máy bay kêu rì rầm
nếu quay cuồng bão tuyết
nếu màn sương mờ mịt
nếu con chó nhớ nhung
kêu ăng ẳng dưới trăng
nếu lá vàng từng đám
xoay vòng mùa lá rụng
nếu như cửa bịt nửa đêm
có tiếng gõ không bình thường
và nếu như buổi sáng
những con gà trống gáy lên
thì anh hãy nhớ về
nước mắt, bờ môi, những dòng thơ…
Và hãy gắng đừng quên
khỏi con tim đừng xua hẳn
đừng cố gắng
chớ đau buồn -
rằng quá nhiều thứ của em!

Я прощаюсь с тобою

Я прощаюсь с тобою
у последней черты.
С настоящей любовью,
может, встретишься ты.
Пусть иная, родная,
та, с которою - рай,
все равно заклинаю:
вспоминай! вспоминай!
Вспоминай меня, если
хрустнет утренний лед,
если вдруг в поднебесье
прогремит самолет,
если вихрь закурчавит
душных туч пелену,
если пес заскучает,
заскулит на луну,
если рыжие стаи
закружит листопад,
если за полночь ставни
застучат невпопад,
если утром белесым
закричат петухи,
вспоминай мои слезы,
губы, руки, стихи...
Позабыть не старайся,
прочь из сердца гоня,
не старайся,
не майся -
слишком много меня!


THÔI ĐÀNH THẾ

Thôi đành thế, bây giờ anh phụ bạc
với em, anh sẽ chia tay
thì tài sản này
anh sẽ không trao được gì cho người khác.
Không nằm trong quyền lực của anh
chưa từng có, và tất cả không còn.
Từ sự bất hạnh của em
hạnh phúc không đến cùng người khác
không tình yêu cho nàng
không sự dịu dàng
sẽ không thêm, dù một chút!
Và anh sẽ không đạt được
không đạt được bao giờ
tấm lòng của em đem mua chuộc.
Anh sẽ cố gắng, chỉ hoài công:
không có tình yêu - thì sẽ không còn
có tình yêu - anh sẽ không quên
chỉ niềm hạnh phúc anh đem giết.
Đất đỏ bazan anh đem rắc
và uống cho sự yên ổn linh hồn…
Trở về nhà - trống vắng
đi khỏi nhà - trống rỗng
trong con tim - hoang vu
đến muôn thuở - mịt mù!

Ну что же, можешь покинуть

Ну что же, можешь покинуть,
можешь со мной расстаться,—
из моего богатства
ничего другой не отдастся.
Не в твоей это власти,
как было, так все и будет.
От моего злосчастья
счастья ей не прибудет.
Ни любви ей,
ни ласки
не добавится ни крупицы!
Не удастся тебе,
не удастся
душой моей откупиться.
Напрасно стараться будешь:
нет любви — не добудешь,
есть любовь — не забудешь,
только счастье загубишь.
Рыжей глиной засыплешь,
за упокой выпьешь...
Домой воротишься — пусто,
из дому выйдешь — пусто,
в сердце заглянешь — пусто,
на веки веков — пусто!


HAI ĐỨA MÌNH PHẢI CHUNG THỦY VỚI NHAU

Hai đứa mình phải chung thủy với nhau
Mang theo tình yêu đến ngày xuống mộ
Và ta cần biết đúng lúc từ giã
Nếu không thể nào chung thủy với nhau.

Dù muôn thuở sự đời không như thế
Nhưng liệu có ai biết được ý trời?
Không như thế, nhưng ta là con người…
Nên dù sao, một điều - anh hãy nhớ:

Em đây sẽ không bị anh ruồng bỏ
Không dối lừa em như với kẻ thù
Nếu không còn yêu, mình sẽ giã từ
Và em tự mình ra tay giúp đỡ.

Надо верными оставаться

Надо верными оставаться,
до могилы любовь неся,
надо вовремя расставаться,
если верными быть нельзя.

Пусть вовек такого не будет,
но кто знает, что суждено?
Так не будет, но все мы люди...
Все равно - запомни одно:

я не буду тобою брошена,
лгать не станешь мне, как врагу
мы расстанемся как положено,-
я сама тебе помогу.


ANH HÃY CHO EM HẠNH PHÚC MỘT LẦN

Anh hãy cho em hạnh phúc một lần
hãy gọi em theo anh về cực lạc
anh hãy dìm ở trong em cơn khát
cho em thở phào một chút nhiều hơn!
Vì cực lạc không ở chốn xa xăm
cũng không phải ở miền xa vời vợi
những bông tuyết treo thành chùm ở đấy
bão tuyết tháng tư ở đấy ngủ yên.
Cành vân sam ở đấy có màu xanh
trên những cành vân sam này rêu phủ
và đang chuyền cành những con sóc nhỏ
có vẻ như một làn khói màu hồng
rót ra màu lấp lánh của thủy ngân
và dòng nước tuyết tan giờ lặng lẽ…
Một lần anh nhé
trong buổi sớm mờ sương
hãy gọi em đi về nơi đó!
Em chẳng làm phiền
em đi qua như chiếc bóng của anh…
Cuộc đời đâu dài lắm
còn mùa xuân - trong năm chỉ một lần.
Ở đó vui hót những con chim rừng
ở đó tâm hồn hát trong lồng ngực…
Một trăm lỗi lầm cho anh tha hết
nếu như anh nói rằng:
- Em hãy đến với anh!

Осчастливь меня однажды

Осчастливь меня однажды,
позови с собою в рай,
исцели меня от жажды,
подышать немного дай!
Он ведь не за облаками,
не за тридевять земель,-
там снежок висит клоками,
спит апрельская метель.
Там синеет ельник мелкий,
на стволах ржавеет мох,
перепархивает белка,
будто розовый дымок.
Отливая блеском ртутным,
стынет талая вода...
Ты однажды
ранним утром
позови меня туда!
Я тебе не помешаю
и как тень твоя пройду...
Жизнь такая небольшая,
а весна - одна в году.
Там поют лесные птицы,
там душа поет в груди...
Сто грехов тебе простится,
если скажешь:
- Приходи!


TẤT CẢ HÃY VẪN CÒN

Anh biết không, tất cả hãy vẫn còn!
Ngọn gió phương nam còn thổi
để làm phù phép với mùa xuân
và kỷ niệm hãy còn tươi rói
kỷ niệm bắt hai người gặp lại
và em trong buổi bình minh
những bờ môi của anh vẫn thức em.
Anh hiểu không, tất cả hãy vẫn còn
những con tàu hỏa vẫn đi về bốn phương
những chiếc tàu bay vẫn hàng ngày cất cánh
những con tàu thủy vẫn bơi trên biển lớn…
Giá như người ta vẫn hiểu được rằng
thường xuyên nghĩ về những điều kỳ diệu
thì người ta đã khóc ít khi hơn.
Hạnh phúc là gì? Đó là một con chim
đã thả ra - không còn bay trở lại.
Vì trong lồng con chim này mệt mỏi
bởi thế, chim chẳng vừa lòng
thật nhọc nhằn, anh có hiểu không?
Em chẳng nhốt chim không hề thương xót
đôi cánh chim, em không đem cắt cụt.
Liệu chim có bay đi không?
Hãy bay đi chim nhé…
Còn ta làm sao để ăn mừng
Ngày gặp gỡ!

А знаешь, все еще будет

А знаешь, все еще будет!
Южный ветер еще подует,
и весну еще наколдует,
и память перелистает,
и встретиться нас заставит,
и еще меня на рассвете
губы твои разбудят.
Понимаешь, все еще будет!
В сто концов убегают рельсы,
самолеты уходят в рейсы,
корабли снимаются с якоря...
Если б помнили это люди,
чаще думали бы о чуде,
реже бы люди плакали.
Счастье - что онo? Та же птица:
упустишь - и не поймаешь.
А в клетке ему томиться
тоже ведь не годиться,
трудно с ним, понимаешь?
Я его не запру безжалостно,
крыльев не искалечу.
Улетаешь?
Лети, пожалуйста...
Знаешь, как отпразднуем
Встречу!


EM MUỐN LÀM NGƯỜI YÊU DẤU CỦA ANH

Em muốn làm người yêu dấu của anh.
Em muốn là nguồn sức mạnh của anh
là cơn gió thoảng
là cơm ăn, nước uống
là bầu trời xanh bay lượn trên anh.
Nếu như anh bị lạc đường
thì em nguyện làm con đường nhỏ -
anh hãy đi theo đường đó chớ phân vân.
Và nếu anh mệt mỏi vì cơn khát
thì em sẽ hóa thành suối nước
anh uống vào cơn khát sẽ vơi. 
Còn nếu như anh muốn nghỉ ngơi
giữa đêm đen mờ mịt
dù là chốn thâm sơn cùng cốc
em sẽ làm làn khói trên mái nhà
thành ánh lửa hồng ấm áp
để cho anh sẽ nhìn ra.
Tất cả những gì anh yêu quí ở đời
em sẵn sàng trở thành thứ đó.
Buổi bình minh anh hãy bước ra cửa sổ
và anh hãy thử đoán xem.
Đấy là em một mình
quyết đấu với họ hàng nhà cỏ
em làm cây mao lương bên bờ giậu nhỏ
để cho anh rủ lòng thương.
Và đấy là em đã hóa thành chim
một con chim vành khuyên lấp lánh
cất tiếng hót vang trong buổi sáng
để cho anh nghe ra tiếng của em.


Я хочу быть твоею милой

Я хочу быть твоею милой
Я хочу быть твоею силой,
свежим ветром,
насущным хлебом,
над тобою летящим небом.
Если ты собьешься с дороги,
брошусь тропкой тебе под ноги, —
без оглядки иди по ней.
Если ты устанешь от жажды,
я ручьем обернусь однажды, —
подойди, наклонись, испей.
Если ты отдохнуть захочешь
посредине кромешной ночи,
все равно — в горах ли, в лесах ли,
встану дымом над кровлей сакли,
вспыхну теплым цветком огня,
чтобы ты увидал меня.
Всем, что любо тебе на свете,
обернуться готова я.
Подойди к окну на рассвете
и во всем угадай меня.
Это я, вступив в поединок
с целым войском сухих травинок,
встала лютиком у плетня,
чтобы ты пожалел меня.
Это я обернулась птицей,
переливчатой синицей,
и пою у истоков дня,
чтобы ты услыхал меня.