Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

Thơ tình Georg Friedrich Daumer


NẾU NHƯ MÙA THU MANG CƠN GIÓ ĐỘC

Nếu như mùa thu mang cơn gió độc
Lạnh lẽo giá băng – em chớ có buồn
Và trên thế gian rồi đây tiếp tục
Có những cơn giông – em chớ có buồn. 

Nếu như mắt em nhìn bao lá chết
Rơi rụng khắp nơi để ánh mắt buồn
Em hãy nhớ rằng chính từ cái chết
Hồng lại nở hoa – em chớ có buồn. 

Nếu con đường của em trên sa mạc
Dẫn đến Kaba còn lắm gian truân
Thì với tất cả những gì gai góc
Em chớ bận tâm, em chớ có buồn. 

Và nếu như Yusuf cô đơn
Và khóc lên vì xa rời xứ sở
Thì em hãy nhớ rồi đây dòng lệ
Lấp lánh như sao – em chớ có buồn. 

Tất cả đổi thay ở chốn trần gian
Cả số phận của em thì cũng thế
Chỉ có điều đừng sợ gì phận số
Dù lắm bão giông – em chớ có buồn. 

Ob feindselige Winde

Ob feindselige Winde
Schreckhaft tosen, o gräme dich nicht!
Denn hold werden im Lenze
Lüftlein kosen, o gräme dich nicht!

Ob erstorbne Gebüsche
Rings dein Auge beleidigen,
Aus dem Tode lebendig
Blüh’n einst Rosen, o gräme dich nicht!

Ob durch stachlige Wüste
Hin zur Kaba die Reise geht,
Laß dich Dornen und Disteln
Nicht erbosen, o gräme dich nicht!

Ob glückseliger Heimath
Jussuf grausam entrissen weint,
Hoch in Glorie prangt einst,
Der verstoßen, o gräme dich nicht!

Alles kreiset und wechselt,
Auch dein Leiden, es wandelt sich;
Nicht erliege den herben
Schicksalslosen, o gräme dich nicht!


VỀ NHỮNG NGHĨ SUY CỦA CHÀNG HAFIZ

Về những nghĩ suy của chàng Hafiz
Chỉ có chàng và Thượng Đế anh minh 
Biết được mà thôi, con tim lỗi lầm
Và yếu đuối cho Ngài chàng ủy thác. 

Và dù chỉ sự bao dung duy nhất
Hoặc cả phước lành chàng chỉ lặng im
Chẳng người trần gian hay những thiên thần
Dù một lời Ngài cũng không cho biết. 

Wonach Hafis verlanget

Wonach Hafis verlanget
Nur er allein und Gott im Himmel weiß es;
Denn ihm allein vertraut er
Sein schwaches Herz, sein sündiges, sein heißes.

Und nicht allein verzeihet
Der Gütige, nein, schonet auch und schweiget;
Nicht Menschen und nicht Engeln
Sagt er davon ein Wörtchen nur, ein leises.


MỘT LỜI TỪ TRỜI XANH

Một lời từ trời xanh
Và tôi liền nhận biết:
“Để làm gì, Hafiz
Viết bài hát của mình?

Ngay từ thuở hồng hoang
Trên hoa hồng, hoa huệ
Vẻ thần tiên như thế
Đã có ở thiên đường”. 

Es kam ein Hauch von oben

Es kam ein Hauch von oben,
Der mir in’s Ohr die Worte blies:
»Nicht wähn’ aus eignem Innern
Entströme dein Gesang, Hafis!

Vom Urbeginn der Zeiten
Auf Rosen und auf Lilien
Steh’n seine Zauberformeln
Geschrieben hoch im Paradies.«


ĐÃ CÓ HÀNG NGHÌN NĂM

Đã có hàng nghìn năm
Tôi biết làm sao khác?
Tôi vốn yêu rượu vang
Tôi biết làm sao khác?

Chim yêu rừng, sư tử yêu sa mạc
Hafiz thì yêu quán rượu mà thôi
Đấy là sự khôn ngoan của ông trời
Ngài đã ban, tôi biết làm sao khác?

Wenn Alles, Alles ewig vorbedacht

Wenn Alles, Alles ewig vorbedacht,
Was soll ich machen?
Bestimmte mich zum Trunk die ew’ge Macht,
Was soll ich machen?

Der Vogel liebt die Flur, den Wald der Leu,
Hafis die Schenke;
So wollte Gott, der Alles wohlgemacht;
Was soll ich machen?



NHÀ THẦN HỌC XIN HÃY ĐỪNG NGHIÊM KHẮC

Nhà thần học, xin hãy đừng nghiêm khắc!
Nhà đạo đức, đừng kết tội gì ai!
Tất cả chúng tôi đi tìm hạnh phúc
Cho chính mình, điều này có gì sai.

Chúng tôi như con cháu Y-sơ-ra-ên
Chạy mệt lử giữa đồng hoang sa mạc
Chúng tôi chỉ xin Chúa trời giải khát
Và điều này thì tội lỗi gì chăng.

Chúng tôi cần chi đồng cỏ thiên đường
Hay thiên thần Gabriel cũng thế?
Chúng tôi chỉ tìm lối vào quán rượu
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Với chúng tôi, chủ quán là bạn thân
Và chúng tôi nhận thức ra mọi thứ
Chúng tôi ghét những gì là dối trá
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Chúng tôi không rót máu của người trần
Không thích những gì gọi là hiếu chiến
Chúng tôi rót máu của nho đỏ sậm
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Chúng tôi mở ra kho báu tinh thần
Cho những gì là thanh cao dịu ngọt
Chúng tôi mở ra biết bao châu ngọc
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Chúng tôi dùng thơ ca ngợi người thương
Đấy là thiên chức của người thi sĩ
Với chúng tôi thơ ca là vũ khí
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Ngươi như lạc đà, như con lừa non
Đem chồng chất trên vai mình gánh nặng
Còn chúng tôi đem quăng từ vai xuống
Thì điều này có tội lỗi gì chăng.

Nicht düstre, Theosoph, so tief!

Nicht düstre, Theosoph, so tief!
Nicht blicke, Moralist, so scheel!
Wir möchten gerne selig sein,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Hinschmachtend in der Wüste Sand
Gleichwie die Kinder Israel,
Schrei’n wir zu Gott um Labungen,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Was kümmert uns der Tuba-Baum,
Und was der Engel Gabriel?
Wir suchen einer Schenke Thür’,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Wir lieben unsern alten Wirth
Und haben deß auch keinen Hehl;
Wir fliehen alle Heuchelei,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Nicht Menschenblut vergießen wir
Auf wilden Hasses Wuthbefehl;
Der Rebe Blut genießen wir,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Wir öffnen unsern Busenschrein
Der Liebe köstliches Juwel
Mit vollen Händen auszustreu’n,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Wir preisen unser süßes Herz
Vierzeilig oder im Gasel;
Dem Holden ist der Dichter hold,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.

Du trage keuchend jede Last,
Dem Esel gleich und dem Kameel!
Wir schütteln unsre Bürden ab,
Und dieses ist ja wohl kein Fehl.



ÔI, GIÁ NHƯ ANH LÀ HỒ NƯỚC TRONG ĐÊM

Ôi, giá như anh là hồ nước trong đêm
Còn em là trăng soi mình trên đó!
Ôi, giá anh là dòng nước trên đồng cỏ
Còn em là một cô gái thanh xuân! 

Ôi, giá như anh là một bụi hoa hồng
Còn em là một bông hồng đang nở!
Ôi, giá như anh được làm bông lúa
Còn em là chim mổ lúa để ăn! 

O wär' ich ein See, so spiegelhell

O wär' ich ein See, so spiegelhell,
Und du die Sonne, die ihm blickte!
O wär' ich ein klarer Wiesenquell,
Und du die Blume, die ihm nickte!

O wär' ich ein grüner Rosendorn
Und du die Rose, die ihn schmückte!
O wär' ich ein süßes, süßes Korn,
Und du der Vogel, der es pickte!


NẾU BỖNG NHIÊN CHẲNG HỀ CÓ NGUYÊN NHÂN

Nếu bỗng nhiên chẳng hề có nguyên nhân
Mà anh buồn và anh khóc một mình.

Nếu bỗng nhiên cả tĩnh mạch và xương
Và thịt da đều trở nên đau đớn. 

Thì xin em đừng cho anh thuốc đắng
Bởi vì anh không thể nào chịu đựng.

Mà hãy cho anh xin chén rượu ngon
Cùng đàn sáo và cùng với cây đàn.

Còn nếu như điều này không giúp được
Thì cho anh đôi môi như hồng ngọc. 

Còn nếu như không giúp được gì anh
Thì em hãy nói: hắn đã lìa trần. 

Sollte mich in plötzlichem Ruin

Sollte mich in plötzlichem Ruin
Feuerblick und heitre Laune flieh’n,

Sollte sich durch Ader und Gebein
Bange Qual und dumpfe Schwere zieh’n –

Nicht, o nicht mit herben Arzenei’n,
Denn ich hasse diese Medicin,

Komm zu mir mit einem Becher Wein,
Komm mit Laute, Flöte, Tamburin!

Wirket das zu wenig auf mich ein,
Komm mit einem süßen Mundrubin!

Wird umsonst auch diese Mühe sein –
Dann Ade! dann sprich: Begrabet ihn!


ANH TỰA HỒ NHƯ NGỌN NẾN

Anh tựa hồ như ngọn nến
Thấp thoáng trong bóng đêm
Còn em đang tỏa sáng
Trong ánh sáng bình minh.
Chỉ em tỏa sáng và cháy lên
Dù em vẫn rót nguồn ánh sáng
Của mình vào ngọn nến
Nhưng anh vẫn van em
Cứ chỉ mình em tỏa sáng
Để anh lịm dần trong ánh hào quang!

Ich bin ein armes Lämpchen nur

Ich bin ein armes Lämpchen nur,
Ein dämmerndes in dunkler Nacht;
Du bist die lichte Morgenpracht
Aufstrahlend im Azur.
Du strahle nur, du prange nur!
Wiewohl vor deinem Angesicht
Des armen Lämpchens Auge bricht,
Ich bebe nicht, ich bange nicht;
Du leuchte nur,
Und ich vergehe gern in deinem Licht.


TRỜI CHO ANH VÀ EM

Trời cho anh và em
Vì tinh tú của tình
Giữa bầu trời sáng tỏ
Em là vầng trăng tròn
Vẻ đẹp đầy quyến rũ
Em là chùm thất nữ
Trong mắt ướt của anh.

Wir zieren, ich und du

Wir zieren, ich und du,
Den Himmel, den gestirnten,
Der Liebe wunderbar:
Du als der Mond, der volle,
Stolzfreudige der Anmuth,
Als thränende Plejaden
Mein feuchtes Augenpaar.


THẬT NGỌT NGÀO

Thật ngọt ngào hít thở
Mùi hương mái tóc xoăn!
Nhưng ngọt ngào hơn nữa
Thở mùi hương trái tim. 

Ach, wie süß, wie süß sie duftet

Ach, wie süß, wie süß sie duftet,
Deiner Locke krause Zier!
Doch sie duftete noch süßer,
Duftete dein Herz mit ihr.


HUỆ CÓ MƯỜI NGÔN NGỮ

Huệ có mười ngôn ngữ
Khát khao tiếng họa mi
Từ im lặng đê mê
Dòng hương thơm tuôn chảy.

Lilie hat der Zungen Zehne

Lilie hat der Zungen Zehne;
Doch es schlägt die Nachtigall,
Und da schweigt sie vor Entzücken
Und zum Dufte wird ihr Schall.



BẠN CẦM CUỐN SÁCH KHÔN

Bạn cầm cuốn sách khôn
Hafiz cầm lấy chén
Bạn đi tìm hoàn thiện
Hafiz làm hỏng mình.

Chịu đựng như cừu non
Bạn sống trong nghèo khổ
Hafiz như sư tử
Tự do giữa rừng hoang.

Bạn kiêu hãnh kín thầm
Làm biết bao việc tốt.
Hafiz chỉ tích cóp
Nhiều lầm lỗi cho mình.

Bạn thích sống cuộc đời
Với bao nhiêu kiến thức
Còn Hafiz dại dột
Thích lêu lổng ăn chơi.

Bạn mang kiếm giết người
Trừng phạt loài dị giáo –
Còn Hafiz, châu báu
Chỉ tìm ở thơ thôi. 

Bạn hướng về trời cao
Nhìn khói sương mù mịt –
Hướng dòng sông tươi mát
Hafiz tìm thung sâu. 

Gói gọn trong một câu:
Bạn là người bất hạnh
Mang cho đời cay đắng
Còn Hafiz – ngọt ngào.

Still zu deinem Buche greifst du

Still zu deinem Buche greifst du,
Zum Pokale greift Hafis;
Zur Vollendungskrone reifst du,
Zum Verderben reift Hafis.

In gewohnter Schranke bleibst du,
Ein geduldig frommes Schaf;
Als ein Leu aus seinem Gitter
In die Wilde schweift Hafis.

Eitel gute Werke häufst du,
Strahlender Verdienste Berg;
Fürchterlich zu aller Stunde
Seine Sünden häuft Hafis.

Viele fromme Herzen stärkst du
Durch gelehrten Unterricht;
Mächtiglich in aller Thorheit
Alle Thoren steift Hafis.

Mörderische Klingen schleifst du,
Ziehend in den Ketzerkrieg;
Seine Versediamanten,
Seine schönen, schleift Hafis.

Hoch hinauf zum Himmel steigst du
Als ein qualmend Rauchgewölk;
Eine frische Felsenquelle,
Tief zu Thale läuft Hafis.

Fass’ ich es in  eine  Stanze;
Ewig, o du armer Mann,
Träufst du nur von Bitterkeiten,
Und von Süße träuft Hafis.


Ở TRONG BỘ NÃO CỦA TÔI KHỐN KHỔ

Ở trong bộ não của tôi khốn khổ 
Bạn chớ tìm lời khuyên nhủ thông minh!
Vì ở đó chỉ có tiếng lư cầm
Và tiếng sáo vang lên đầy vui vẻ. 

Nicht in meinem armen Hirne

Nicht in meinem armen Hirne
Suche Rath und gute Lehren!
Denn du wirst darin nur Lauten,
Flöten nur ertönen hören.


Thơ tình Cahit Külebi

CÂU CHUYỆN
 
Đôi bờ môi em hồng
Bàn tay em trắng nõn
Bàn tay anh nồng ấm
Giữ một chút đi em!
 
Anh sinh ở ngôi làng
Không có cây óc chó
Anh khát khao mát mẻ
Vuốt ve chút đi em!
 
Anh sinh ở ngôi làng
Đồng lúa mì chẳng có
Xõa mái tóc non trẻ
Nâng nhẹ chút đi em!
 
Anh sinh ở ngôi làng
Buổi tối đầy trộm cướp
Anh không thích cô độc
Trò chuyện chút nghe em!
 
Anh sinh ở ngôi làng
Gió từ phương bắc thổi
Đôi môi anh nứt nẻ
Hôn một chút nghe em!
 
Em như Thổ Nhĩ Kỳ tươi sáng đẹp xinh
Nơi anh sinh ra cũng rất xinh đẹp
Em sinh ở đâu hãy cho anh biết
Hãy kể anh nghe một chút nghe em!

 
Hikaye
 
Senin dudakların pembe
Ellerin beyaz,
Al tut ellerimi bebek
Tut biraz!
 
Benim doğduğum köylerde
Ceviz ağaçları yoktu,
Ben bu yüzden serinliğe hasretim
Okşa biraz!
 
Benim doğduğum köylerde
Buğday tarlaları yoktu,
Dağıt saçlarını bebek
Savur biraz!
 
Benim doğduğum köyleri
Akşamları eşkiyalar basardı.
Ben bu yüzden yalnızlığı hiç sevmem
Konuş biraz!
 
Benim doğduğum köylerde
Şimal rüzgarları eserdi,
Ve bu yüzden dudaklarım çatlaktır
Öp biraz!
 
Sen Türkiye gibi aydınlık ve güzelsin!
Benim doğduğum köyler de güzeldi,
Sen de anlat doğduğun yerleri,
Anlat biraz! 


Thơ tình Yunus Emre



HÃY ĐẾN XEM TÌNH LÀM GÌ TÔI VẬY
 
Tôi bước đi, trong người tôi cháy lên
Tình yêu đem vẽ hình tôi bằng máu
Tôi trở thành kẻ nô lệ cho tình
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Tôi vừa giống như cơn gió xoay vòng
Vừa như bay trên mặt đường hạt bụi
Vừa lại giống như cơn lũ ngập tràn
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Tôi hát lên giống như dòng nước suối
Khi tôi nhớ về người bạn của mình
Tôi nức nở, than vãn, tôi héo hon
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Tôi đã buồn, giờ cho tôi vui lại
Hãy giết tôi hoặc hãy đến với tôi
Bởi vì tôi giờ đã kiệt sức rồi
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Tôi lang thang xứ này qua xứ ấy
Nói một điều với tất cả mọi người
Nhưng lời của tôi chẳng có ai nghe
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Tôi trở thành điên giống như Majnun
Trong giấc ngủ tôi mơ về người ấy
Khi thức giấc tôi hốt hoảng khóc tình
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Ôi Yunus, ngươi tội nghiệp, đáng thương
Ngươi bị thương từ đầu cho đến cuối
Vì yêu người tôi thành kẻ lang thang
Hãy đến xem tình làm gì tôi vậy.
 
Gel Gör Beni Aşk Neyledi
 
Ben yürürüm yana yana
Aşk boyadı beni kana
Ne âkilem ne divane
Gel gör beni aşk neyledi
 
Gâh eserim yeller gibi
Gâh tozarım yollar gibi
Gâh akarım seller gibi
Gel gör beni aşk neyledi
 
Akar suların çağlarım
Dertli ciğerim dağlarım
Şeyhim anuban ağlarım
Gel gör beni aşk neyledi
 
Ya elim al kaldır beni
Ya vaslına erdir beni
Çok ağlattın güldür beni
Gel gör beni aşk neyledi
 
Ben yürürüm ilden ile
Şeyh anarım dilden dile
Gurbette halim kim bile
Gel gör beni aşk neyledi
 
Mecnun oluban yürürüm
Ol yâri düşte görürüm
Uyanıp melûl olurum
Gel gör beni aşk neyledi
 
Miskin Yunus biçareyim
Baştan ayağa yareyim
Dost elinde avareyim
Gel gör beni aşk neyledi.
  

TÌNH NHƯ BUỔI BÌNH MINH
 
Bạn bè ơi, một điều cần biết rõ
Rằng tình yêu giống như buổi bình minh
Một tâm hồn nếu như không có tình
Giống như cục băng, giống như hòn đá.
 
Chất độc nằm trong trái tim băng giá
Rồi sau rơi vào lưỡi rất nhẹ nhàng
Hãy luôn giữ những lời thật dịu êm
Lời giống như cuộc hành quân đáng sợ.
 
Trong những con tim có đầy ắp tình
Luôn ấm áp, cháy lên như ngọn lửa
Còn bóng tối trong con tim hóa đá
Như mùa đông của một năm khó khăn.
 
Ngôi nhà xinh đẹp trước mặt người tình
Rồi đây bạn sẽ nhìn ra cổng thánh
Cổng nhà bạn cũng sẽ trông rất giống
Như những ngôi sao trên tấm huy chương.
 
Hãy kìm nén sự âu lo, Yunus
Nếu bạn mong trở thành một chiến binh
Hãy đi tìm tình yêu trong chính mình
Tình giống như một bầu trời tuyệt đẹp!
  

CON TIM TÔI
 
Con tim tôi lại sục sôi điên cuồng
Cả người tôi giống như là cơn bão
Mắt lại tuôn dòng nước mắt đẫm máu
Nước mắt này muốn ngăn cản tôi chăng?
 
Biết làm gì? Người yêu không ở gần
Người yêu không ở trong tầm tay với
Nỗi đau tôi không thuốc nào chữa khỏi
Tôi lang thang khắp mọi nẻo quê hương.
 
Vết thương lòng không muốn được chữa lành
Tôi còn lại một mình, tôi mong nhớ
Và nước mắt thành một dòng sông đỏ
Cơn bão đang càn quét cánh rừng hoang.
 
Tôi đã trở thành hạt bụi bên đường
Em đi rồi và không quay lại nữa
Chằng lẽ em với trái tim hóa đá
Chẳng lẽ em là tuyết giữa trời xanh?
 
Giống như tên cướp lao ra chặn đường
Trên vách đá cheo leo đầy tuyết phủ
Tôi đến gặp người yêu và có lẽ
Đỉnh núi này tôi không thể leo lên.
 
Khi leo lên đỉnh núi nhìn xung quanh
Tôi bỗng thấy những đám mây dày đặc
Có phải là em đang buông mái tóc
Và em đang khóc nơi đó cho tình?
 
Yunus nhờ trái tim dẫn đường
Đang trên đường rời quê cha đất tổ
Không biết em ốm đau hay mạnh khỏe
Trong giấc mơ vẫn thấy bóng hình em.
  

ĐÔI MẮT ĐỂ NHÌN EM
 
Đôi mắt – để nhìn em
Bàn tay – để tiếp cận
Hôm nay tôi gửi hồn
Ngày mai hồn sẽ đến.
 
Hôm nay tôi gửi hồn
Em trả lời cho nó
Tôi không cần địa đàng
Tôi không cần ở đó.
 
Những anh em của tôi
Địa đàng mà chi vậy?
Vì bụi cây thiên tuế
Mà tôi khóc ở đây?
 
Trên thiên đàng gọi nhé
Gọi những kẻ trung thành
Khu vườn có cả tiên
Tôi không hề muốn có.
 
Thánh ban cho tất cả
Cho người vợ, con bò
Nhưng tôi mong chỉ là
Cho không còn đau khổ!
 
Tôi cho đi mọi thứ
Chỉ cần một người tình
Tôi không cần địa đàng
Và duyên trời định rõ.
 
Tôi đây khát khao em
Em khát khao không vậy
Đừng tàn nhẫn như thế
Để có được người tình.


Thơ tình Cahit Sıtkı Tarancı

BA MƯƠI LĂM TUỔI*
 
Tuổi ba mươi lăm! Một nửa chặng đường
Ta ở giữa đời như Dante vậy
Viên ngọc quý của một thời tuổi trẻ
Ta cầu xin, van vỉ chỉ uổng công
Không xấu hổ vì đã tuôn dòng lệ.
 
Có phải tuyết đã nằm trên thái dương?
Những vết nhăn đã hằn trên gương mặt
Và những quầng thâm ở quanh đôi mắt
Có phải chúng đều là kẻ thù chăng
Như tấm gương năm này qua năm khác?
 
Con người ta thay đổi theo thời gian!
Tôi nhìn vào những bức hình ngày ấy
Ở đâu rồi những tháng ngày sôi nổi?
Chàng thanh niên này chính là tôi chăng
Không phải thế, có điều gì gian dối.
 
Mối tình đầu mộng mơ thời tuổi trẻ
Ký ức về người ấy cũng lạ kỳ
Rằng ta đã từng chung sống với nhau
Rồi ta chia tay mỗi người một ngả
Nỗi cô đơn theo ngày tháng dâng đầy.
 
Có một màu sắc khác của bầu trời!
Đá thì cứng – tôi muộn màng nhận thấy –
Nước thì nhấn chìm, lửa thì bùng cháy!
Mỗi ngày sinh ra một sự dày vò
Đến tuổi này con người ta mới hiểu.
 
Mộc qua vàng, lựu đỏ vào mùa thu
Theo thời gian tôi thấy mình gần lại.
Tại vì sao chim bay trong không khí?
Tang lễ từ đâu? Ai đã chết rồi?
Có bao nhiêu khu vườn hoang như vậy?
 
Bạn sẽ làm gì nếu một ngày kia
Bạn ngủ say rồi không còn thức dậy
Biết ở đâu, thế nào, năm bao nhiêu tuổi?
Bạn có tấm thảm* dùng để nguyện cầu
Như ngai vàng trên đá musalla** ấy.
______________

*Nói theo cách của Dante trong “Thần Khúc”: “Nel mezzo del cammin di nostra vita…”(Con đường đời tôi đã đi đến nửa…) tức là năm ba mươi lăm tuổi.
**Trong nguyên bản: namazlık – là tấm thảm nhỏ dùng trong khi cầu nguyện.
***Đá musalla là hòn đá cao phía trước lối vào nhà thờ Hồi giáo. Người ta đặt quan tài của người chết trên phiến đá này trong buổi cầu nguyện vĩnh biệt.
 
Otuz Beş Yaş
 
Yaş otuz beş! Yolun yarısı eder.
Dante gibi ortasındayız ömrün.
Delikanlı çağımızdaki cevher,
Yalvarmak, yakarmak nafile bugün,
Gözünün yaşına bakmadan gider.
 
Şakaklarıma kar mı yağdı ne var?
Benim mi Allahım bu çizgili yüz?
Ya gözler altındaki mor halkalar?
Neden böyle düşman görünürsünüz;
Yıllar yılı dost bildiğim aynalar?
 
Zamanla nasıl değişiyor insan!
Hangi resmime baksam ben değilim:
Nerde o günler, o şevk, o heyecan?
Bu güler yüzlü adam ben değilim
Yalandır kaygısız olduğum yalan.
 
Hayal meyal şeylerden ilk aşkımız;
Hatırası bile yabancı gelir.
Hayata beraber başladığımız
Dostlarla da yollar ayrıldı bir bir;
Gittikçe artıyor yalnızlığımız.
 
Gökyüzünün başka rengi de varmış!
Geç farkettim taşın sert olduğunu.
Su insanı boğar, ateş yakarmış!
Her doğan günün bir dert olduğunu,
İnsan bu yaşa gelince anlarmış.
 
Ayva sarı nar kırmızı sonbahar!
Her yıl biraz daha benimsediğim.
Ne dönüp duruyor havada kuşlar?
Nerden çıktı bu cenaze? Ölen kim?
Bu kaçıncı bahçe gördüm tarumar.
 
N'eylersin ölüm herkesin başında.
Uyudun uyanamadın olacak
Kim bilir nerde, nasıl, kaç yaşında?
Bir namazlık saltanatın olacak.
Taht misali o musalla taşında.
  

NẾU ANH NÓI RẰNG
 
Nếu anh nói rằng một buổi tối tháng tư
Có cơn gió mát lành từ em thổi đến
Anh nhìn thấy trong em màu xanh của biển
Anh lang thang nơi góc kín của khu rừng
Anh đưa tay bẻ những cánh hoa không tàn
Anh cày cấy trong em vùng đất màu mỡ
Nếm mọi loài trái cây có ở trần gian.
 
Nếu anh nói rằng em đối với anh
Anh cần em như là không khí
Anh cần em giống như cơm ăn
Anh cần em giống như nước uống
Đối với anh em là một phước lành!
 
Nếu anh nói rằng…
Người yêu dấu ơi, em hãy tin anh
Em là mùa xuân trong vườn, là ngày hội
Em là rượu ngon đặt ở trên bàn
Anh đang sống trong em
Và em đang làm chủ.
 
Hãy để anh kể về vẻ đẹp của em
Cùng với gió, với sông, với những con chim.
Và nếu một trong những ngày sắp tới
Em không còn nghe giọng nói
Giữa tiếng gió, tiếng sông và tiếng của chim
Thì em biết rằng anh đã không còn.
 
Nhưng em đừng buồn mà hãy vui lên
Anh sẽ kể cho côn trùng về vẻ đẹp của em
Và rồi một thời gian sau đó
Em lại nghe giọng của anh từ giữa trời xanh
Hãy nhớ rằng đó là ngày phán xử
Anh lại đi tìm em. 
 
Desem ki
 
Desem ki vakitlerden bir Nisan akşamıdır,
Rüzgârların en ferahlatıcısı senden esiyor,
Sende seyrediyorum denizlerin en mavisini,
Ormanların en kuytusunu sende gezmekteyim,
Senden kopardım çiçeklerin en solmazını,
Toprakların en bereketlisini sende sürdüm,
Sende tattım yemişlerin cümlesini.
 
Desem ki sen benim için,
Hava kadar lazım,
Ekmek kadar mübarek,
Su gibi aziz bir şeysin;
Nimettensin, nimettensin!
 
Desem ki...
İnan bana sevgilim inan,
Evimde şenliksin, bahçemde bahar;
Ve soframda en eski şarap.
Ben sende yaşıyorum,
Sen bende hüküm sürmektesin.
 
Bırak ben söyleyeyim güzelliğini,
Rüzgârlarla, nehirlerle, kuşlarla beraber.
Günlerden sonra bir gün,
Şayet sesimi farkedemezsen,
Rüzgârların, nehirlerin, kuşların sesinden,
Bil ki ölmüşüm.
 
Fakat yine üzülme, müsterih ol;
Kabirde böceklere ezberletirim güzelliğini,
Ve neden sonra
Tekrar duyduğun gün sesimi gökkubbede,
Hatırla ki mahşer günüdür
Ortalığa düşmüşüm seni arıyorum.
  

HÔM NAY NGÀY THỨ SÁU
 
Hôm nay ngày thứ sáu
Tôi lại nhớ đến bà
Nhớ tuổi thơ của tôi
Những ngày này dài lắm!
Mẩu bánh mì rơi xuống
Tôi hôn, đưa lên đầu!
 
Tôi vẫn tin như vầy
Ở bên kia thế giới
Cũng là ngày thứ sáu
Bà tôi cũng nguyện cầu
Buộc khăn trắng trên đầu
Cúi đầu trên tấm thảm
Từ Thánh địa Mecca.
 
Tôi mong rằng bà tôi
Trong lời cầu nguyện ấy
Sẽ vẫn nhớ về tôi
Nhớ rằng tôi tội lỗi.
 
Bugün Cuma
 
Bugün cuma;
Büyükannemi hatırlıyorum,
Dolayısıyla çocukluğumu,
Uzun olaydı o günler!
Yere düşen ekmek parçasını
Öpüp başıma götürdüğüm günler!
 
O zaman inandığım gibi,
Sahiden bir öbür dünya varsa eğer,
Orada da cumaysa bugün,
Başında bulutlardan beyaz örtüsü,
Büyükannem namaz kılmaktadır,
Namahrem eli değmez seccadesinde;
Mekkei Mükerremeden getirilmiş.
 
Dilerim duasında unutmasın beni;
Günahkar olduğumu hatırlayarak.
  

SỰ YÊN LẶNG TRONG CUỘC ĐỜI TÔI
 
Như đoàn lạc đà không có chuông, người dẫn
Không cho ai xem hàng tơ lụa của mình
Di chuyển bên nhau trong sa mạc vô biên
Cuộc sống của tôi cũng trôi đi tĩnh lặng.
 
Vì vậy, cuộc đời tôi mỗi giờ mỗi phút
Sẽ tan chảy theo cách mà băng giá tự tan
Sẽ không ai biết rằng tôi đã chết hay còn
Ngoài sao trên trời và sói trên mặt đất!
 
Ömrümde Sükut
 
Çıngıraksız, rehbersiz deve kervanı nasıl,
İpekli mallarını kimseye göstermeden,
Sonu gelmez kumlara uzanırsa muttasıl,
Ömrüm böyle esrarlı geçecek ses vermeden,
 
Ve böylece bu ömür, bu ömür her dakika,
Bir buz parçası gibi kendinden eriyecek.
Semada yıldızlardan, yerde kurtlardan başka,
Yaşayıp öldüğümü kimseler bilmeyecek!
  

NGỰC PHỤ NỮ
 
Nếu ngực của phụ nữ bắt đầu nói
Nó trở thành biển đẹp tuyệt vời
Tôi không nói là bình tĩnh nhất
Vì đầu của bạn sẽ bị xé nát
Bạn sẽ quên bạn đã ở đâu
Và bạn sẽ tìm cách tự sát
Bằng cách nhìn vùng biển tuyệt đẹp
 
Xin gửi lời chào đến những kẻ nhảy tàu ...
 
Kadın Göğsü
 
Bir kadın göğsü başlarsa konuşmaya,
En güzel deniz olur;
En sakin demiyorum
Başın döner dalgasından
Nereye gittiğini unutup
İntihar etmek istersin
Baktıkça bu muhteşem denize.
 
Vapurdan atlayanlara selam.
 
 
XÁC CHẾT MƠ MÀNG
 
Hôm qua một phụ nữ xinh đẹp
Đi qua ngôi mộ của tôi
Tôi nhìn ngắm người phụ nữ này
Ngắm đôi bàn chân của nàng tuyệt đẹp
Rồi suốt đêm không làm sao ngủ được
Bạn không tin, nếu tôi nói điều này
Tôi quên rằng tôi là người đã chết
Khi tôi đưa cho nàng chiếc khăn tay
Mà mà nàng đã để rơi xuống đất.
 
Dalgın Ölü
 
Dün güzel bir kadın geçti
Kabrimin yakınından
Doya doya seyrettim
Gün hazinesi bacaklarını
Gecemi altüst eden
Söylesem inanmazsınız
Kalkıp verecek oldum
Düşürünce mendilini
Öldüğümü unutmuşum
  

KHỎA THÂN
 
Người phụ nữ trong đêm không ngủ của tôi!
Đôi mắt cô như ánh trăng tỏa sáng
Thân thể cô tựa như là tuyết trắng
Mái tóc cô là kho báu chứa vàng.
 
Cô ấy không biết rằng tôi khao khát
Không biết rằng cô ấy đang khỏa thân
Giàu hay nghèo cô ấy chẳng quan tâm
Cô ấy xinh đẹp và cô hạnh phúc!
 

 
Uykusuz gecemde bir kadın!
Gözlerinin ay ışığında
Vücudu kar beyazlığında;
Saçları bir hazine altın.
 
Ne ateşimden haberi var,
Ne bilir çıplak olduğunu;
Varlığını ve yoksulluğunu
Duymadan güzel ve bahtiyar!