Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018

Thơ tình Hans Christian Andersen


ĐAN MẠCH QUÊ HƯƠNG TÔI

Ở Đan Mạch là nơi tôi ra đời
Tất cả đời tôi bắt đầu từ đó
Bằng tiếng Đan Mạch mẹ hát ru nôi
Và kể tôi nghe từng câu chuyện cổ.

Tôi yêu người, những ngọn sóng biển khơi
Tôi yêu người, hỡi những gò mộ cổ
Những vườn hoa ngát hương và đồng cỏ
Tôi yêu người, Đan Mạch, quê hương tôi!

Đâu mùa hè dệt thảm bằng hoa tươi
Rực rỡ hơn nơi này và phong phú?
Đâu ánh trăng sáng ngời và rạng rỡ
Tốt tươi hơn, xinh đẹp những cây sồi?

Tôi yêu người, những đồng cỏ, ngọn đồi
Yêu lá cờ đỏ với hình thập tự
Tôi nhìn thấy Chúa vinh quang trong đó
Tôi yêu người, Đan Mạch, quê hương tôi!

Người đứng đầu các nước Bắc Âu này
Thắng nước Anh – dù bây giờ khiêm tốn
Vùng đất nhỏ, nhưng địa cầu rộng lớn
Vẫn nghe khúc ca thân thuộc của người.

Hỡi những cánh đồng xanh, tôi yêu người
Nơi đã từng chứng kiến bao trận thắng
Chúa sẽ hồi sinh biết bao kỷ niệm
Tôi yêu người, ơi Đan Mạch của tôi!

Quê hương xứ sở nơi tôi ra đời
Nơi mỗi ngọn đồi, nơi từng bông lúa
Nơi ngọt ngào từng lời ru của mẹ
Như lời ca tiếng nhạc của lòng tôi.

Gió thổi từ vách đá biển xa xôi
Nghe rõ tiếng bầy thiên nga làm tổ
Xứ sở của biết bao câu chuyện cổ
Tôi yêu người, Đan Mạch, quê hương tôi!

Danmark, mit Fædreland

I Danmark er jeg født, der har jeg hjemme,
der har jeg rod, derfra min verden går;
du danske sprog, du er min moders stemme,
så sødt velsignet du mit hjerte når.

Du danske, friske strand,
hvor oldtids kæmpegrave
stå mellem æblegård og humlehave.
Dig elsker jeg! - Danmark, mit fædreland!

Hvor reder sommeren vel blomstersengen
mer rigt end her ned til den åbne strand?
Hvor står fuldmånen over kløverengen
så dejligt som i bøgens fædreland?

Du danske, friske strand,
hvor Dannebrogen vajer -
Gud gav os den - Gud giv den bedste sejer! -
Dig elsker jeg! - Danmark, mit fædreland!

Engang du herre var i hele Norden,
bød over England - nu du kaldes svag;
et lille land, og dog så vidt om jorden
end høres danskens sang og mejselslag.

Du danske, friske strand,
plovjernet guldhorn finder -
Gud giv dig fremtid, som han gav dig minder!
Dig elsker jeg! - Danmark, mit fædreland!

Du land, hvor jeg blev født, hvor jeg har hjemme,
hvor jeg har rod, hvorfra min verden går,
hvor sproget er min moders bløde stemme
og som en sød musik mit hjerte når.

Du danske, friske strand
med vilde svaners rede,
I grønne øer, mit hjertes hjem hernede!
Dig elsker jeg! - Danmark, mit fædreland.


LỜI XIN LỖI CỦA TÔI

Hãy để người ta nhận xét
Về những bài thơ của tôi
Ở đó người ta tìm được
Lỗi lầm ở khắp mọi nơi.

Cứ để người ta nhận xét
Nếu như họ muốn điều này
Rằng cả nhà thơ Hai-nơ
Cũng chỉ là người cóp nhặt.

Cứ việc để cho sự thật
Sẽ giống với những lời tôi
Bởi vì những lỗi lầm này
Chỉ thần tình yêu có được.

Min Undskyldning

Om mine Digte
Man sige vil
At her det neppe
Gik rigtigt til.

Ja, til slig Tale
Man er parat,
At de fra Heine
Er' Plagiat.

Ak, hvis de ligne,
Er jeg dog fri:
Gud Amor ene
Er Skyld deri.



BÀI CA CUỐI CÙNG CỦA NHÀ THƠ

Đã đến lúc, cái chết hãy mang tôi
Về nơi cuối trời, về nơi xa lạ
Tôi sẽ không hỏi đi về đâu, không hỏi
Đường đời tôi đi theo lệnh ChúaTrời.

Những gì tôi cho người, không phải của tôi
Đấy là những gì tôi nhận từ Đức Chúa
Tôi không đếm, không đo, không đánh giá
Tôi chỉ hát như con chim của Người thôi.

Vĩnh biệt nhé, hoa hồng đỏ, hồng tươi
Vĩnh biệt nhé bạn bè, vĩnh biệt nhé
Tôi mang lòng biết ơn khi từ giã
Với những gì đã nhận, đã cho đời. 

Vô cùng biết ơn Chúa đã cho tôi
Vô cùng biết ơn những gì đang đến
Hãy mang tôi vào thời gian như biển
Vào mùa hè vô tận đến muôn đời.

Digterens sidste Sang

Løft mig kun bort, du stærke Død,
Til Aandens store Lande,
Jeg gik den Vej, som Gud mig bød,
Fremad, med oprejst Pande.

Alt, hvad jeg gav, Gud, det var dit,
Min Rigdom ej jeg vidste;
Hvad jeg har øvet er kun lidt,
Jeg sang som Fugl paa Kviste.

Farvel, hver Rose frisk og rød,
Farvel, I mine Kjære!
Løft mig kun bort, du stærke Død,
Skjøndt her er goft at være!

Hav Tak, o Gud, for hvad du gav,
Hav Tak for hvad der kommer!
Flyv, Død, henover Tidens Hav,
Bort til en evig Sommer.



HOA HỒNG VÀ SAO

Tôi biết hai ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời
Tôi thấy hai bông hồng trên mặt đất tuyệt đẹp.
Một giọt nước mắt từ những ngôi sao rơi
Và giọt sương tưới lên những bông hoa đẹp.

Vẻ đẹp sống động này tôi quí nhất đời
Tôi yêu chúng hơn cả bầu trời mặt đất…
Chẳng lẽ tôi buồn và tôi mong vô ích?
Chẳng lẽ sao và hoa này không thuộc về tôi!..

Thơ tình Bjørnstjerne Bjørnson


THIẾU NỮ TÓC VÀNG

Lời của tôi có làm em luống cuống
Cất bước chân đi về chốn xa xăm
Nhưng tôi yêu em, thiếu nữ tóc vàng
Vẻ đẹp ngời sau tấm khăn màu trắng.

Tôi yêu đôi mắt của em mơ mộng
Như trời đêm giữa đồng tuyết ánh trăng
Như giữa rừng xa lấp lánh giọt sương
Còn ẩn giấu điều gì rất thầm kín.

Tôi yêu vầng trán của em kiêu hãnh
Và rõ ràng như sao sáng trong đêm
Nhưng bên trong những ý nghĩ tâm tình
Lại kỳ diệu với bao điều bí ẩn.

Yêu mái tóc xoăn của em rất đẹp
Được dải băng buộc lại ở phía sau
Như Cupid trong câu chuyện thuở nào
Vẫn mời gọi bàn tay và ánh mắt.

Tôi yêu dáng vẻ của em quyền quí
Trong nhịp vui của bài hát cô dâu
Có ước mong của cuộc sống dài lâu
Và khao khát thẳm sâu thời tuổi trẻ.

Tôi yêu bước đi của em nhè nhẹ
Sẽ mang theo chiến thắng với vinh quang
Từ miền tự do của tuổi thanh xuân
Về xứ sở tình yêu và nghĩa vụ.

Tôi yêu bàn tay, đôi môi mời gọi
Thần tình yêu sẽ bảo vệ người yêu
Và giải thưởng quả táo sẽ được trao
Và cảnh giác với những gì xảy tới.

Tôi yêu em và thấy cần phải nói
Rằng lời tôi em đã chẳng hề nghe
Vì thiếu nữ là thế: không bao giờ
Chịu lắng nghe những gì thi sĩ nói.

Den blonde pike

Skjønt hun vil som et luftsyn vike,
dersom jeg sådan tale tør-!
Jeg elsker deg, du blonde pike,
gjemt i ditt yndes hvite slør.

Jeg elsker dine drømmeøyne,
der går som en måneskinn på sne
og senker seg, hvor skoger høyne,
i noe gjemt, jeg ei får se.

Jeg elsker denne edle panne,
fordi den står så stjerneklar
og speiler seg i tankens vanne
og vet dog ikke hva den har.

Jeg elsker dette hår som flokker
seg bakom nettets travle bånd!
Lik mytens amoriner lokker
det på mitt øye og min hånd.

Jeg elsker denne form der gynger
i takten av sin brudesang,
som kraft og livslyst daglig synger
ut av sin unge, dunkle trang.

Jeg elsker denne fot som bærer
en sådan seirens herlighet,
igjennom ungomsmotets sfærer
imot den første kjærlighet.

Jeg elsker denne hånd og lebe,
de to i elskovsgudens pakt,
ved hvem han rekke prisens eble,
men hvem han også har på vakt.

Jeg elsker deg, jeg må det sige,-
ennskjønt du ei et bokstav tror,
men flykter, svaret, ingen pige
tør dvele ved en dikters ord!




GIÁ MÀ EM BIẾT ĐƯỢC ĐIỀU NÀY 

Tôi không dám cùng với em trò chuyện

Em cũng không dám đưa mắt nhìn tôi
Tôi thơ thẩn chỉ nghĩ về một chuyện
Và nhìn thấy em nơi đó vẫn ngồi
Còn ý nghĩ như con thuyền không bến
Ta không dám hỏi, không dám trả lời
Ôi, giá mà em biết được điều này!

Khi tôi thường xuyên có mặt ở đây
Em lạnh lùng với tôi và kiêu hãnh
Nhưng bây giờ tôi hiếm khi xuất hiện
Tôi thấy em vẫn đứng đấy đợi tôi
Đôi con mắt có thể giết chết người
Chỉ thoát khỏi những ai người biết tránh.
Ôi, giá mà em biết được điều này!

hưng em biết không, số phận đắng cay
Một bài thơ cho em tôi viết đó
Mang theo niềm vui và bay về nơi
Có em dịu dàng đứng bên cửa sổ
Tôi ra đi, để em không thấy không nghe
Trời bảo vệ em khỏi điều nghiệt ngã
Ôi, giá mà em biết được điều này!

Å visste du bare

Jeg tør ikke tale til dig,
du tør ikke se ned på mig,

  men altid så sitter du der,
  og altid spaserer jeg her.
Imellem kan tankerne listende fare,
men ingen tør spørge, og ingen tør svare!
  Å visste du bare!

  Dengang du bestandig mig fant,
  da var du litt kostbar iblant;
  men nu, når jeg sjældnere går,
  nu ser jeg, du væntende står!
To øjne, to øjne kan flætte en snare,
men deon som vil vid're, får ta sig i vare!
  Å visste du bare!

  Ja, dersom du anede slikt,
  jeg gik her og skrev dig et digt, —
  at nætop det bølgende fløj,
  ditop du står yndig og høj!
Men ser du, den kunskap, den bør vi nok spare —
jeg længer vil fare, dig himlen bevare, —
  å visste du bare!



CÔNG CHÚA

Công chúa ngồi trên chòi cao tơ tưởng
Một chàng trai đưa cây sáo thổi chơi.
“Này chàng trai, đừng thổi, hãy biến ngay!
Chàng làm cản ý nghĩ ta bay bổng
Giờ là lúc sẽ tan ánh mặt trời”. 

Công chúa ngồi trên chòi cao tơ tưởng
Chàng đi ngang không thổi sáo nữa rồi.
“Này chàng trai, sao không thổi sáo chơi
Để cho ý nghĩ của ta bay bổng
Giờ là lúc sẽ tan ánh mặt trời”. 

Công chúa ngồi trên chòi cao tơ tưởng
Và chàng trai lại đem sáo thổi chơi.
Công chúa khóc, thì thầm: “Ôi Chúa Trời
Sao nỗi buồn trong lòng con đè nặng
Giờ là lúc đã tan ánh mặt trời”.

 Prinsessen

Prinsessen sat højt i sit jomfrubur,
smågutten gik nede og blåste på lur.

„Hvi blåser du altid? Ti stille, du små!
Det hæfter min tanke, som vide vil gå,
nu når sol går ned.“

Prinsessen sat højt i sit jomfrubur,
smågutten lot være at blåse på lur.
„Hvi tier du stille? Blås mere, du små!
Det løfter min tanke, som vide vil gå,
nu når sol går ned.“

Prinsessen sat højt i sit jomfrubur,
smågutten tok atter og blåste på lur.
Da gråt hun i aftnen og sukkede ud:
„O sig mig, hvad er det mig fejler, min Gud! —
Nu gik solen ned.“


TÔI LỰA CHỌN THÁNG TƯ

Tôi lựa chọn tháng tư
Xua những gì xưa cũ
Cho cái mới sẽ về.
Dù ai đó không ưa
Khi thanh bình yên ả
Còn đi muốn điều chi.

Tôi lựa chọn tháng tư
Dưới mặt trời băng giá
Những cơn mưa và gió
Nụ cười và ước mơ
Ai cũng đều nói cả:
Mùa hè đã sắp về.  

Jeg velger meg april

Jeg velger meg april
I den det gamle faller,
i den det ny får feste;
det volder litt rabalder,-
dog fred er ei det beste,
men at man noe vil.

Jeg velger meg april,
fordi den stormer, feier,
fordi den smiler, smelter,
fordi den evner eier,
fordi den krefter velter,-
i den blir somren til!

Thơ tình Sándor Petőfi


EM YÊU MÙA XUÂN

Em vốn yêu mùa xuân, còn anh thì
Yêu mùa thu, yêu màn đêm, bóng tối
Cuộc đời em là ngày xuân sôi nổi 
Còn cuộc đời anh là một ngày thu.

Em như mùa xuân gương mặt tươi hồng
Gương mặt em như bông hồng đang nở
Ánh mắt mùa thu là bạn của anh
Đang tàn lụi dần và sắp từ giã.

Anh chỉ cần một bước chân cẩu thả
Một bước chân về phía trước vô tình
Là đến ngay ngưỡng cửa của mùa đông
Mùa đông bạc đầu, mùa đông băng giá.

Nhưng giá như anh lùi thêm một bước
Em tiến thêm một bước, thì chúng mình
Sẽ nắm tay nhau bước vào khu vườn
Của mùa hè ấm áp và tuyệt đẹp.

Te a tavaszt szereted


Te a tavaszt szereted,

Én az őszt szeretem.
Tavasz a te életed,
Ősz az én életem.

Piros arcod a tavasz

Virító rózsája,
Bágyadt szemem az ősznek
Lankadt napsugára.

Egy lépést kell tennem még,

Egy lépést előre,
S akkor rájutok a tél
Fagyos küszöbére.

Lépnél egyet előre,

Lépnék egyet hátra,
S benne volnánk közösen
A szép meleg nyárba’.



HÃY UỐNG

Nếu con gái không yêu
Thì rượu đây, hãy uống
Uống say rồi tưởng tượng
Con gái yêu rất nhiều.

Nếu tiền túi không còn
Thì rượu đây, hãy uống
Say sưa rồi tưởng tượng
Giàu có như ông hoàng.

Nếu cảm thấy rất buồn
Thì rượu đây, hãy uống
Cho nỗi buồn của bạn
Như mây khói tan nhanh. 

Tôi buồn ngập cõi lòng
Tình tiền đều phá sản
Nhưng nỗi buồn ra lệnh
Phải uống gấp ba lần.

Igyunk 


Akinek nincs szeretője, 

Bort igyék, 
S hinni fogja, hogy minden lyány 
Érte ég. 

És igyék bort az, akinek 

Pénze nincs, 
S az övé lesz a világon 
Minden kincs. 

És igyék bort az, akinek 

Búja van, 
S a bú tőle nyakrafőre 
Elrohan. 

Sem szeretőm, sem pénzem, csak 

Bánatom; 
Másnál háromszorta többet 
Ihatom.


HỒN BẤT TỬ

Hồn bất tử - tôi biết
Nhưng chẳng phải trên trời
Mà ở cõi đời này
Đâu đó trên mặt đất.

Tôi nhớ mình từng đã
Là Cassius ở Roma
Vilmos ở Thụy Sĩ
Desmoulins ở Paris
Ở đây – thành ai đó. 
_______

*Cassius – nhà chính trị La Mã cổ đại; Vilmos (Wilhelm Tell) – anh hùng dân tộc của Thụy Sĩ; Desmoulins Kamill – luật sư, nhà cách mạng Pháp. 


Halhatatlan a lélek

Halhatatlan a lélek, hiszem,

De más világba nem megy át,
Csak itt lenn a földön marad,
A földön él és vándorol.

Többek közt én, emlékezem,

Rómában Cassius valék,
Helvéciában Tell Vilmos,
Párizsban Desmoulins Kamill...
Itt is leszek tán valami.


NHỮNG BÔNG HOA CUỐI CÙNG

Mùa thu đang giận dữ
Xua từ trán thiên nhiên
Những bông hoa khốn khổ.
Chẳng còn hoa trên đồng
Còn hoa ở trong vườn
Cũng đang dần héo úa.

Julia giỏi quá
Gom những bông hoa tàn
Đem cắm vào trong lọ
Rồi đặt nó trên bàn
Cho anh niềm hân hoan
Và cho hoa đỡ khổ.

Nếu chết không tránh khỏi
Thì thà chết ở đây
Nơi mắt ta nhìn thấy
Và để hoa nhìn lại
Sẽ hiểu được ai người
Yêu thương hoa đến vậy.
____________
*Júlia Szendrey – vợ của nhà thơ.

Utolsó virágok


Őszi idő a javából,

A természet homlokáról
Minden szépet leragad.
Nincsen a mezőkön semmi,
Még a kertben is keresni
Kell már a virágokat.

Kis Juliskám összeszedte

És bokrétává kötötte
A maradék szálakat.
Jól tevéd, kis feleségem,
Kedvet szerzesz evvel nékem
S tán velök sem tész roszat.

Már ha úgyis halniok kell,

Haljanak hát legalább el
Itt, hol látják szemeink;
Könnyebb lesz talán halálok,
Hogyha azok néznek rájok,
Akik őket szeretik.


CHA TÔI VÀ NGHỀ NGHIỆP

Cha thân yêu, cha đã từng khuyến khích
Để con đi theo nghề nghiệp của cha
Để làm một người đàn ông bán thịt
Thế mà con lại là một nhà thơ.

Cha dùng dao búa đánh vào súc vật
Còn con đánh người bằng bút của con
Hóa ra công việc của ta chẳng khác
Có khác chăng là chỉ ở cái tên.

Apám mestersége s az enyém 


Mindig biztattál, jó apám: 

Kövessem mesterségedet, 
Mondtad, hogy mészáros legyek... 
Fiad azonban író lett. 

Te a taglóval ökröt ütsz, 

Tollammal én embert ütök - - 
Egyébiránt ez egyre megy, 
Különböző csak a nevök.



NHỮNG BÔNG HOA ĐAU BUỒN

Những bông hoa đau buồn
Giống như những bệnh nhân
Đã cận kề cái chết
Bởi mùa đông đang gần.

Như ông già đầu bạc
Rõ ràng trong mái tóc
Lá vàng từ trên cây
Lần lượt rơi xuống đất.

Ta nhìn khắp xung quanh
Cho dù nơi thôn dã
Mà không đâu thấy cả
Dù chỉ bụi cây xanh.

Hồn ơi, ta nhớ lại
Ngươi là bụi cây xanh
Mùa thu không hái nổi
Những chiếc lá trong hồn.

Và vẫn như ngày trước
Một tình yêu hạnh phúc
Vẫn trang điểm cho hồn
Bằng những cành xanh mướt.

Busúlnak a virágok


Busúlnak a virágok,

Szegénykék betegek.
Nincs messze már halálok,
Mert a tél közeleg.

Miként az aggastyánnak

Megőszült fürtei,
Ugy hullanak a fáknak
Sárgult levelei.

Hiába a vidéken

Körültekintenem,
Nincs a nagy messzeségben
Egy zöld bokrocska sem.

Van egy! majd elfeledtem...

Lelkem, te vagy, te vagy
A zöld bokor, amelyben
Az ősz nyomot nem hagy;

Rajtad folyvást teremnek

S fognak virítani
A boldog szerelemnek
Örökzöld lombjai.