Thứ Năm, 6 tháng 9, 2018

Thơ tình Walt Whitman


TẠM BIỆT EM, NGUỒN XÚC CẢM CỦA TÔI

Tạm biệt em, nguồn xúc cảm của tôi!
Tạm biệt em – người yêu, người tri kỷ
Tôi sẽ ra đi, dù chẳng biết về đâu
Và chẳng biết có còn gặp nhau lần nữa
Mà thôi, tạm biệt em, nguồn xúc cảm của tôi!

Lần cuối cùng, cho anh nhìn lại trong phút giây này
Đang chậm lại dần dần con lắc trong lồng ngực
Đã đến lúc ra đi, đêm đến rồi, con tim sắp ngừng đập.

Một thời gian dài ta từng say đắm với niềm vui
Thật tuyệt vời! – giờ chia tay – tạm biệt
Tạm biệt em, nguồn xúc cảm của tôi! 

Nhưng dù sao, cho phép anh không vội vã lúc này
Một thời gian dài ta đã sống, ngủ, đã hòa nhập với nhau làm một
Thì bây giờ nếu như phải chết thì cùng nhau ta sẽ chết
Nếu phải đi đâu, gặp điều gì sẽ xảy ra, thì ta vẫn cùng nhau
Có thể ta sẽ tốt hơn, hạnh phúc hơn và nhận biết được đôi điều
Có thể em cổ vũ anh viết những khúc hát chân thành (ai biết được?)
Có thể em đã xoay quả đấm cửa trong phòng – và bây giờ kết thúc
Tạm biệt em, nguồn xúc cảm của tôi. 

GOOD-BYE my Fancy

GOOD-BYE my Fancy!
Farewell dear mate, dear love!
I'm going away, I know not where,
Or to what fortune, or whether I may ever see you again,
So Good-bye my Fancy.

Now for my last—let me look back a moment;
The slower fainter ticking of the clock is in me,
Exit, nightfall, and soon the heart-thud stopping.

Long have we lived, joy'd, caress'd together;
Delightful!—now separation—Good-bye my Fancy.
Yet let me not be too hasty,

Long indeed have we lived, slept, filter'd, become really blended 
into one;
Then if we die we die together, (yes, we'll remain one,)
If we go anywhere we'll go together to meet what happens,
May-be we'll be better off and blither, and learn something,
May-be it is yourself now really ushering me to the true songs, 
(who knows?)
May-be it is you the mortal knob really undoing, turning—so 
now finally,
Good-bye—and hail! my Fancy.


CHÚNG TA LÀ HAI

Chúng ta là hai, một thời gian dài ta là những người dại dột
Bây giờ ta đã khác, ta lao nhanh vun vút tựa thiên nhiên
Ta là thiên nhiên, vắng mặt lâu, giờ trở về nhà mình
Ta trở thành cây cối, thành thân cây, thành rễ, lá
Ta nằm trên mặt đất, chúng ta là vách đá 
Ta là hai cây sồi đứng cạnh bên nhau
Ta là hai con trong đàn thú hoang gặm cỏ
Ta là hai con cá bơi trong biển cả cùng nhau
Ta là những bông hoa, tỏa mùi hương buổi sớm, buổi chiều
Ta là mùn của cây, động vật và khoáng chất
Ta là đôi diều hâu ăn thịt bay trên trời, mắt nhìn xuống đất
Ta là hai mặt trời, hai sao chổi, là những hành tinh
Ta là thú bốn chân săn mồi ở trong rừng
Ta là hai đám mây suốt ngày ở trên cao lơ lửng
Ta là biển, những con sóng vui vẻ vào nhau hòa quyện
Ta là bầu khí quyển, trong suốt, có tiếp nhận và không
Ta là tuyết, là mưa, là băng giá, bóng đêm ở chốn trần gian
Ta xoay vòng, xoay vòng cho đến khi trở về nhà lần nữa
Ta loại trừ tất cả, chỉ để lại niềm vui của chính chúng mình.  

We Two, How Long We Were Fool’d

We two, how long we were fool’d,
Now transmuted, we swiftly escape as Nature escapes,
We are Nature, long have we been absent, but now we return,
We become plants, trunks, foliage, roots, bark,
We are bedded in the ground, we are rocks,
We are oaks, we grow in the openings side by side,
We browse, we are two among the wild herds spontaneous as any,
We are two fishes swimming in the sea together,
We are what locust blossoms are, we drop scent around lanes mornings and evenings,
We are also the coarse smut of beasts, vegetables, minerals,
We are two predatory hawks, we soar above and look down,
We are two resplendent suns, we it is who balance ourselves orbic and stellar, we are as two comets,
We prowl fang’d and four-footed in the woods, we spring on prey,
We are two clouds forenoons and afternoons driving overhead,
We are seas mingling, we are two of those cheerful waves rolling over each other and interwetting each other,
We are what the atmosphere is, transparent, receptive, pervious, impervious,
We are snow, rain, cold, darkness, we are each product and influence of the globe,
We have circled and circled till we have arrived home again, we two,
We have voided all but freedom and all but our own joy.


GỬI MỘT NGƯỜI SẮP CHẾT

Trong tất cả mọi người, tôi chọn em, vì tôi thông báo cho em
Rằng em sắp chết, mặc thiên hạ nói những gì họ thích, tôi chẳng dối lòng
Tôi thẳng thắn và nhẫn tâm, nhưng tôi yêu em – không còn cách nào khác. 

Tôi nhẹ nhàng đặt tay phải lên người em, em hãy cảm nhận
Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ cúi đầu xuống người em
Tôi ngồi lặng lẽ bên em và tôi trung thành
Với em, tôi hơn cả y tá, mẹ cha hay người hàng xóm
Tôi giải thoát cho em khỏi tất cả, chỉ để lại linh hồn
Đấy là cái bất tử, và em siêu thoát là chắc chắn
Cái xác mà em bỏ lại sau mình, đấy chỉ là phân. 

Mặt trời sáng bừng lên theo những hướng bất thường
Những ý nghĩ mạnh mẽ cùng sự tự tin trong em, và em cười mỉm
Em quên rằng em bị bệnh và tôi cũng quên rằng em bị bệnh
Và em không hề nhìn thấy thuốc men
Không nghe tiếng khóc của bạn bè, chỉ có tôi và em
Thà họ cứ đi đi, cần gì động lòng trắc ẩn
Tôi chẳng xót thương gì, xin được chúc mừng em. 

To One Shortly to Die

FROM all the rest I single out you, having a message for you,
You are to die—let others tell you what they please, I cannot 
prevaricate,
I am exact and merciless, but I love you—there is no escape for 
you.

Softly I lay my right hand upon you, you just feel it,
I do not argue, I bend my head close and half envelop it,
I sit quietly by, I remain faithful,
I am more than nurse, more than parent or neighbor,
I absolve you from all except yourself spiritual bodily, that is eter-
nal, you yourself will surely escape,
The corpse you will leave will be but excrementitious.

The sun bursts through in unlooked-for directions,
Strong thoughts fill you and confidence, you smile,
You forget you are sick, as I forget you are sick,
You do not see the medicines, you do not mind the weeping 
friends, I am with you,
I exclude others from you, there is nothing to be commiserated,
I do not commiserate, I congratulate you.


GỬI MỘT NGƯỜI XA LẠ

Hỡi người xa lạ! Bạn đâu biết rằng tôi đang vô cùng khát khao nhìn bạn
Bạn chính là người mà tôi đang tìm kiếm (với tôi, điều này như một giấc mơ)
Có vẻ như hai ta đã từng sống một cuộc đời vui ở đâu đó, tự bao giờ
Tất cả dường như nhắc lại khi ta đi ngang qua, cảm thấy yêu thương, trìu mến
Bạn đã lớn lên cùng tôi, là cậu bé con hoặc cô bé gái cùng tôi
Ta đã ăn, ngủ với nhau – cơ thể của bạn và tôi không chỉ của một người
Khi ta đi ngang qua, bạn cho tôi niềm vui từ thân thể, ánh nhìn, gương mặt
và nhận lại cho mình bàn tay, chòm râu và bộ ngực của tôi
Tôi chỉ suy nghĩ về bạn mà không hề nói với bạn một lời
khi tôi ngồi cô đơn hoặc khi giữa đêm khuya một mình thức giấc
Tôi chờ đợi, tôi tin tưởng rằng chúng mình sẽ còn gặp mặt
Tôi chỉ suy nghĩ một điều làm sao để không mất bạn mà thôi.  

To a Stranger

Passing stranger! you do not know how longingly I look upon you,
You must be he I was seeking, or she I was seeking, (it comes to me as of a dream,)
I have somewhere surely lived a life of joy with you,
All is recall’d as we flit by each other, fluid, affectionate, chaste, matured,
You grew up with me, were a boy with me or a girl with me,
I ate with you and slept with you, your body has become not yours only nor left my body mine only,
You give me the pleasure of your eyes, face, flesh, as we pass, you take of my beard, breast, hands, in return,
I am not to speak to you, I am to think of you when I sit alone or wake at night alone,
I am to wait, I do not doubt I am to meet you again,
I am to see to it that I do not lose you.


GỬI BẠN ĐỌC

Trong người bạn đang sôi lên cuộc sống và tình yêu, niềm kiêu hãnh
cũng giống như những điều đó sôi sục ở trong tôi
Bởi thế mà tôi viết ra cho bạn những khúc ca này. 

Thou Reader

Thou reader throbbest life and pride and love the same as I,
Therefore for thee the following chants.


ĐÔI KHI YÊU AI ĐÓ

Đôi khi yêu ai đó, tôi thường lo lắng phát điên lên rằng tôi đã yêu một cách uổng phí
Nhưng bây giờ tôi nghĩ, rằng không hề có tình yêu uổng phí trên đời, mà cái giá đúng thôi,
bằng cách này hoặc bằng cách khác. 
(Tôi đã yêu một người chết mê chết mệt nhưng người đó chẳng yêu tôi
Bởi thế mà tôi viết ra những dòng này).  

Sometimes with One I Love

Sometimes with one I love I fill myself with rage for fear I effuse unreturn’d love, 
But now I think there is no unreturn’d love, the pay is certain one way or another 
(I loved a certain person ardently and my love was not return’d, 
Yet out of that I have written these songs). 


GỬI NHỮNG NGƯỜI BAN TẶNG HÀO PHÓNG

Những gì bạn cho tôi, tôi vui lòng nhận lấy 
Một ít đồ ăn, túp lều và khu vườn, một ít tiền như là sự đón nhận thơ tôi
Chỗ trọ và đồ ăn cho kẻ qua đường, khi mà tôi lang thang khắp nước Mỹ
Thì tại sao tôi phải lấy làm xấu hổ khi nhận những món quà này?
Chẳng lẽ tôi không ban tặng gì cho những người đàn ông và phụ nữ?
Không, tôi mở ra cho họ cánh cửa để nhận tất cả những quà tặng của đất trời. 

 To Rich Givers

WHAT you give me I cheerfully accept,
A little sustenance, a hut and garden, a little money, as I rendez-
vous with my poems,
A traveler's lodging and breakfast as I journey through the States,
—why should I be ashamed to own such gifts? why to 
advertise for them?
For I myself am not one who bestows nothing upon man and woman,
For I bestow upon any man or woman the entrance to all the gifts 
of the universe.


NHỮNG PHỤ NỮ ĐẸP

Những người phụ nữ ngồi hoặc đi lại, những phụ nữ già và trẻ
Những người trẻ đẹp xinh, nhưng những người già còn đẹp hơn thế nữa. 

Beautiful Women

WOMEN sit, or move to and fro—some old, some young;
The young are beautiful—but the old are more beauti-
ful than the young.


GỬI CÔ GÁI ĐIẾM

Đừng hồi hộp, chớ ngại ngùng – tôi là Walt Whitman, người hào phóng 
và mạnh mẽ tựa thiên nhiên.
Một khi mặt trời chưa đuổi em thì tôi chẳng đuổi em
Một khi chiếc lá còn xào xạc cho em và nước cho em vẫn còn lấp lánh 
thì lời của tôi cũng vẫn còn lấp lánh
và xào xạc cho em.

Em ơi, tôi hẹn gặp em, rằng tôi sẽ đến
để em đón chờ tôi xứng đáng
Tôi báo để em chờ đón và kiên nhẫn đợi tôi
một khi tôi chưa đến.

Còn bây giờ tôi chào em bằng một cái nhìn quan trọng
để cho em sẽ chẳng quên tôi.  

To a Common Prostitute

Be composed – be at case with me – I am Walt Whitman, liberal and lusty as Nature,
Not till the sun excludes you do I exclude you,
Not till the waters refuse to glisten for you and the leaves to rustle for you,
do my words refuse to glisten and rustle for you.

My girl I appoint with you an appointment, and I charge you that you make preparation
to be worthy to meet me,

And I charge you that you be patient and perfect till I come.
Till then I salute you with a significant look that you do not forget me.


GIỐNG NHƯ ADAM

Giống như Adam, từ sáng sớm
Ta thức dậy, đi ra khỏi ngôi nhà
Hãy nhìn ta, hãy nghe giọng nói và bước lại gần ta
Hãy chạm vào ta, hãy chạm vào cơ thể ta bằng bàn tay của bạn
Và đừng sợ gì cơ thể của ta. 

As Adam early in the morning

As Adam early in the morning,
Walking forth from the bower refresh'd with sleep,
Behold me where I pass, hear my voice, approach,
Touch me, touch the palm of your hand to my body as I pass,
Be not afraid of my body.


LÚC NÀY ĐÂY TÔI ĐANG NGỒI MỘT MÌNH

Lúc này đây, tôi đang ngồi một mình trầm ngâm, buồn bã
Và tôi ngỡ rằng ở những nơi xa lạ 
cũng có những người đang trầm ngâm và buồn bã như tôi
Tôi ngỡ như đang nhìn thấy họ ở Tây Ban Nha, Pháp, Đức, Ý xa xôi
Hoặc xa hơn nữa, ở Trung Quốc, ở Nga, ở Nhật và họ nói bằng thổ ngữ
Và tôi ngỡ rằng nếu tôi có thể làm quen với họ
thì tôi cũng sẽ yêu họ như những đồng hương
Tôi biết rằng chúng tôi sẽ là anh em, những người yêu thương
Và tôi biết rằng tôi sẽ hạnh phúc với họ. 

THIS moment yearning and thoughtful sitting alone

THIS moment yearning and thoughtful sitting alone,
It seems to me there are other men in other lands yearning and 
thoughtful,
It seems to me I can look over and behold them in Germany, 
Italy, France, Spain,
Or far, far away, in China, or in Russia or Japan, talking other 
dialects,
And it seems to me if I could know those men I should become 
attached to them as I do to men in my own lands,
O I know we should be brethren and lovers,
I know I should be happy with them.


BẠN SẼ NGHĨ GÌ

Bạn sẽ nghĩ gì khi tôi cầm bút trong tay và viết?
Để ca ngợi chiến thuyền hùng dũng với những cánh buồn no?
Vẻ tráng lệ của ngày đã qua? Vẻ lộng lẫy của đêm kế tiếp?
Hay tiếng tăm, hay sự phát triển của thành phố lớn? – Không hề!
Mà tôi kể có hai người bình thường mà tôi nhìn thấy hôm nay
giữa đám đông, trên bến tàu và họ chia tay
Người ở lại quàng cổ người kia và hôn say đắm
Còn người ra đi ôm chặt trong vòng tay của mình người bạn. 

WHAT THINK YOU I TAKE MY PEN IN HAND?

WHAT think you I take my pen in hand to record?
The battle-ship, perfect-model'd, majestic, that I saw 
pass the offing to-day under full sail?
The splendors of the past day? Or the splendor of the 
night that envelops me?
Or the vaunted glory and growth of the great city 
spread around me?—No;
But I record of two simple men I saw to-day, on the 
pier, in the midst of the crowd, parting the part-
ing of dear friends;
The one to remain hung on the other's neck, and pas-
sionately kiss'd him,
While the one to depart, tightly prest the one to 
remain in his arms.

Thơ tình Sylvia Plath


BẢN TÌNH CA CỦA CÔ GÁI ĐIÊN


Nhắm mắt lại, cả thế giới lụi tàn
Mở mắt ra, tất cả hồi sinh lại
(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh).

Những ngôi sao với màu đỏ và xanh
Dưới trời hoàng hôn tối đen như mực
Nhắm mắt vào, cả thế giới lụi tàn.

Mơ thấy anh làm bùa phép trên giường
Hát và hôn như cuồng điên mất trí
(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh)

Cả cơn nóng địa ngục và Thượng Đế không còn
Biến mất hết cả thần tiên, quỷ sứ
Nhắm mắt vào, cả thế giới lụi tàn.

Tưởng anh quay về như đã hứa với em
Thời gian trôi, và rồi em quên lãng
(Em cứ ngỡ rằng, em đã nghĩ ra anh).

Giá mà yêu chim sấm thay vì anh
Mỗi xuân về chim còn quay trở lại.
Nhắm mắt vào cả thế gian tàn lụi
(Em cứ ngỡ rằng em đã nghĩ ra anh).


Mad Girl's Love Song
"I shut my eyes and all the world drops dead;
I lift my lids and all is born again.
(I think I made you up inside my head.)
The stars go waltzing out in blue and red,
And arbitrary blackness gallops in:
I shut my eyes and all the world drops dead.
I dreamed that you bewitched me into bed
And sung me moon-struck, kissed me quite insane.
(I think I made you up inside my head.)
God topples from the sky, hell's fires fade:
Exit seraphim and Satan's men:
I shut my eyes and all the world drops dead.
I fancied you'd return the way you said,
But I grow old and I forget your name.
(I think I made you up inside my head.)
I should have loved a thunderbird instead;
At least when spring comes they roar back again.
I shut my eyes and all the world drops dead.
(I think I made you up inside my head.)"


GƯƠNG

Tôi bằng bạc. Tôi không thành kiến, mà chính xác
Nhìn thấy thứ gì, hấp thụ hết vào gương
Như vốn có – không bị phủ mờ bởi ghét và thương
Tôi không dữ dằn, tôi chỉ yêu sự thật.
Con mắt của Chúa, con mắt trong bốn góc
Thường suy tư, nhìn đối diện bức tường
Bức tường hồng vấy bẩn. Tôi nhìn, tôi suy ngẫm
Tường là một phần của trái tim. Nhưng tường run bắn
Bóng tối và mặt người làm cho cách biệt thường xuyên.

Tôi là mặt nước hồ. Phụ nữ cúi trên gương
Họ nhìn vào tôi để tìm ra con người thật
Rồi hướng về nến và trăng – những kẻ chuyên lừa lọc
Tôi nhìn thấy lưng nàng và phản chiếu trong gương
Phụ nữ khóc lên, hai bàn tay phụ nữ run run
Phụ nữ cần gương. Phụ nữ đi rồi trở lại
Mỗi buổi sáng khuôn mặt hiện trước gương từ bóng tối
Phụ nữ chìm trong gương cả thiếu nữ, cả khi đà luống tuổi
Ngày lại ngày đứng trước gương như con cá khủng khiếp vô cùng.


Mirror
I am silver and exact. I have no preconceptions.
What ever you see I swallow immediately
Just as it is, unmisted by love or dislike.
I am not cruel, only truthful---
The eye of a little god, four-cornered.
Most of the time I meditate on the opposite wall.
It is pink, with speckles. I have looked at it so long
I think it is a part of my heart. But it flickers.
Faces and darkness separate us over and over.
Now I am a lake. A woman bends over me,
Searching my reaches for what she really is.
Then she turns to those liars, the candles or the moon.
I see her back, and reflect it faithfully.
She rewards me with tears and an agitation of hands.
I am important to her. She comes and goes.
Each morning it is her face that replaces the darkness.
In me she has drowned a young girl, and in me an old woman
Rises toward her day after day, like a terrible fish.


CÂY ANH TÚC THÁNG MƯỜI

Ngay cả mây trời sáng nay cũng không sai nổi váy
Không có người phụ nữ ở trong xe cấp cứu
Trái tim đỏ của nàng ánh lên áo khoác đến sững sờ –

Tặng vật của tình yêu
Tự ý và dứt khoát
Dưới trời

Cháy như lửa và nguôi
Thán khí bừng trong đôi mắt
Lờ đờ dưới vành mũ quả dưa.

Ôi, lạy Chúa, ta là ai
Sẽ kêu lên những lời đã muộn
Trong rừng băng, trong bình minh của những bụi thỉ xa.

Poppies in October



Even the sun-clouds this morning cannot manage such skirts.
Nor the woman in the ambulance
Whose red heart blooms through her coat so astoundingly –

A gift, a love gift
Utterly unasked for
By a sky

Palely and flamily
Igniting its carbon monoxides, by eyes
Dulled to a halt under bowlers.

Oh my God, what am I
That these late mouths should cry open
In a forest of frosts, in a dawn of cornflowers.


KHÚC HÁT BAN MAI


Tình yêu dẫn dắt anh như chiếc đồng hồ vàng
Bà mụ vỗ vào chân, vào tiếng kêu của anh
Chiếm chỗ của mình trong từng nguyên tố.

Những lời vang lên đón chào anh. Bức tượng mới
Trong bảo tàng, anh trần truồng che chở
Bóng của chúng tôi. Quanh anh như những bức tường.

Em sẽ là mẹ của anh, không hơn
Một đám mây tan trong gương, phản chiếu
Trong bàn tay của gió sự ra đi chầm chậm của mình.

Hơi thở của anh như sâu bướm suốt đêm
Nhấp nháy giữa hoa hồng, và em tỉnh giấc
Nghe tiếng rì rào của biển chốn xa xăm.

Một tiếng kêu, em suýt ngã xuống từ giường
Như một con bò sữa trong chiếc áo đêm
Miệng anh mở như miệng mèo. Hình vuông cửa sổ

Có màu trắng, nuốt những ngôi sao. Còn anh thử
Nắm bàn tay của bao nhiêu câu chữ
Những nguyên âm sạch vẫy vùng như những quả bóng giữa không trung.


Morning Song


Love set you going like a fat gold watch.
The midwife slapped your footsoles, and your bald cry
Took its place among the elements.

Our voices echo, magnifying your arrival.  New statue.
In a drafty museum, your nakedness
Shadows our safety.  We stand round blankly as walls.

I’m no more your mother
Than the cloud that distills a mirror to reflect its own slow
Effacement at the wind’s hand.

All night your moth-breath
Flickers among the flat pink roses.  I wake to listen:
A far sea moves in my ear.

One cry, and I stumble from bed, cow-heavy and floral
In my Victorian nightgown.
Your mouth opens clean as a cat’s.  The window square

Whitens and swallows its dull stars.  And now you try
Your handful of notes;
The clear vowels rise like balloons.


TÌNH ĐỊCH


Nếu trăng mỉm cười, trăng cũng giống như cô
Cô cũng gây ấn tượng như trăng, y hệt
Ấn tượng của một cái gì đó đẹp, nhưng hủy diệt
Đều là những kẻ ưa gom ánh sáng về mình
Miệng trăng làm khổ đời, còn miệng cô thản nhiên.

Làm mọi thứ trở thành đá, là tài năng đầu tiên
Của cô ở đây, còn tôi thấy mình trong lăng mộ
Gõ ngón tay trên bàn cẩm thạch, cô tìm thuốc lá
Hằn học như phụ nữ nhưng không cáu bẳn bực mình
Rồi thốt ra một điều gì có chứng cớ hiển nhiên.

Trăng cũng lăng mạ những thần dân của mình
Nhưng giữa ban ngày trăng quả là lố bịch
Sự bất mãn của cô ở trong bàn tay khác
Xuyên qua đường bưu điện, vẻ quyến rũ thường xuyên
Trắng và trong, nhưng như thán khí lan truyền.

Không ngày nào không nghe về cô những cái tin
Có thể cô đi dạo ở châu Phi, nhưng nghĩ về tôi đấy.


The Rival
If the moon smiled, she would resemble you.
You leave the same impression
Of something beautiful, but annihilating.
Both of you are great light borrowers.
Her O-mouth grieves at the world; yours is unaffected,
And your first gift is making stone out of everything.
I wake to a mausoleum; you are here,
Ticking your fingers on the marble table, looking for cigarettes,
Spiteful as a woman, but not so nervous,
And dying to say something unanswerable.
The moon, too, abuses her subjects,
But in the daytime she is ridiculous.
Your dissatisfactions, on the other hand,
Arrive through the mailslot with loving regularity,
White and blank, expansive as carbon monoxide.
No day is safe from news of you,
Walking about in Africa maybe, but thinking of me.


NGÀY THỨ HAI MUÔN THUỞ


Anh sẽ là ngày thứ Hai muôn thuở
Và sẽ đứng trong trăng.

Người trăng đứng trong vỏ bọc của mình
Thích ẩn mình sau đống củi
Ánh sáng rơi như phấn và lạnh lẽo
Trên vải trải giường.
Răng đập vào nhau giữa những đỉnh bệnh phong
Và những miệng hoả diệm sơn đã tắt.

Nó cũng chống lại thứ đen ngòm giá buốt
Có thể chặt củi mà chẳng nghỉ ngơi
Cho đến một khi cái bóng ma của mặt trời
Chưa bị phòng sáng của nó làm cho mờ nhạt
Còn bây giờ công việc của địa ngục ngày thứ Hai trên quả cầu trăng
Không còn lửa, bảy biển lạnh trói vào mắt cá của chân.

The Everlasting Monday 

Thou shalt have an everlasting
Monday and stand in the moon.

The moon's man stands in his shell,
Bent under a bundle
Of sticks. The light falls chalk and cold
Upon our bedspread.
His teeth are chattering among the leprous
Peaks and craters of those extinct volcanoes.

He also against black frost
Would pick sticks, would not rest
Until his own lit room outshone
Sunday's ghost of sun;
Now works his hell of Mondays in the moon's ball,
Fireless, seven chill seas chained to his ankle. 

Một số nhà thơ Mỹ khác trong trang này:

Edgar Allan Poe

Robert Frost

Sara Teasdale

Edna St. Vincent Millay

Walt Whitman

Emily Dickinson

T. S. Eliot