Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

Thơ tình Paul Verlaine

Paul Verlaine


TIẾNG MƯA

Mưa rơi lặng lẽ trên thành phố
Arthur Rimbaud

Tiếng nức nở trong tim
Như mưa trên thành phố
Có điều chi mệt lử
Đang ngự trị trong lòng?

Tiếng mưa rơi dịu êm
Trên đất và trên mái
Con tim này khắc khoải
Nghe tiếng mưa nhẹ nhàng!

Khóc chẳng cần nguyên nhân
Con tim mình, trái lại
Có điều chi phản bội?
Buồn bã như đám tang.

Cứ thế, một nỗi buồn
Con tim không biết được
Không yêu và không ghét
Chẳng có gì buồn hơn.


Romances sans paroles

Il pleut doucement sur la ville.
Arthur Rimbaud

II pleure dans mon coeur
Comme il pleut sur la ville.
Quelle est cette langueur
Qui penetre mon coeur?

O bruit doux de la pluie
Par terre et sur les toits!
Pour un coeur qui s'ennuie,
O le chant de la pluie!

Il pleure sans raison
Dans ce coeur qui s'ecoeure.
Quoi! nulle trahison?..
Ce deuil est sans raison.

C'est bien la pire peine
De ne savoir pourquoi,
Sans amour et sans haine
Mon couer a tant de peine.


BÀI CA THIẾU NỮ 

Những mắt xanh thơ ngây 
Từ trong câu chuyện cổ 
Khăn xếp quấn trên đầu 
Người đời không còn nhớ. 

Ta thân thiết vô vàn 
Ánh sáng ngày tinh khiết 
Như bí ẩn kín thầm 
Như màu xanh mơ ước. 

Ta chạy ra đồi cây 
Chỉ bóng đêm rơi xuống 
Cùng chuyện trò, bắt bướm 
Cười vui suốt cả ngày. 

Đội trên đầu mũ rơm 
Che cho ta ánh nắng 
Vải áo quần nhẹ mỏng 
Còn màu nào trắng hơn! 

Caussades hay Richelieux 
Hay chàng Faublas 
Ta nghe tiếng thầm thì 
Và những mắt mỏi mệt. 

Nhưng thở than vô ích 
Các chàng chỉ đứng nhìn 
Những chiếc váy thì thầm 
Lời mỉa mai chua chát. 

Trêu tức vẻ hình dung 
Những chàng trai tinh nghịch 
Vẻ kiêu kỳ trinh bạch 
Tránh lời nói dịu dàng. 

Nhưng dù sao trong tim 
Những ý nghĩ kín thầm 
Ngày mai rồi yêu mến
Điều hú họa gì chăng.



La chanson des ingénues 

Nous sommes les Ingénues 
Aux bandeaux plats, à l'oeil bleu, 
Qui vivons, presque inconnues, 
Dans les romans qu'on lit peu. 

Nous allons entrelacées, 
Et le jour n'est pas plus pur 
Que le fond de nos pensées, 
Et nos rêves sont d'azur ; 

Et nous courons par les prés 
Et rions et babillons 
Des aubes jusqu'aux vesprées, 
Et chassons aux papillons ; 

Et des chapeaux de bergères 
Défendent notre fraîcheur 
Et nos robes - si légères - 
Sont d'une extrême blancheur ; 

Les Richelieux, les Caussades 
Et les chevaliers Faublas 
Nous prodiguent les oeillades, 
Les saluts et les "hélas !" 

Mais en vain, et leurs mimiques 
Se viennent casser le nez 
Devant les plis ironiques 
De nos jupons détournés ; 

Et notre candeur se raille 
Des imaginations 
De ces raseurs de muraille, 
Bien que parfois nous sentions 

Battre nos coeurs sous nos mantes 
À des pensers clandestins, 
En nous sachant les amantes
Futures des libertins.


THU CA

Mùa thu nức nở
Rót ra nỗi buồn
Và tiếng vĩ cầm
Cho lòng đau thắt.
Chất đầy trong ngực
Nỗi buồn cô đơn.

Nỗi buồn nặng hơn
Khi tiếng chuông ngân
Trong đêm vắng vẻ
Xao xuyến ngập lòng.
Nhớ về ngày cũ
Nước mắt trào dâng.

Ta chạy ra đồng
Hỡi cơn gió độc
Bao nhiêu mơ ước
Mi hãy cuốn phăng
Vào đêm tối mịt
Như chiếc lá vàng.




 Chanson d’Automne

Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon cœur
D’une langueur
Monotone.

Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure;

Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.


BÀI CA DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI ĐẸP

Người ta bảo anh rằng em tóc vàng
Rằng gái tóc vàng vô thủy vô chung
Rồi lại nói: "Người đâu mà mảnh khảnh…"
Nhưng mà anh không một chút bận lòng.
Mắt em long lanh hơn cả giọt sương
Và bờ môi gợi cho lòng ước muốn.

Người ta bảo anh rằng em tóc đen
Mắt người tóc đen như ngọn lửa hồng
Không ít kẻ thiêu rụi tim trong đó
Nhưng mà anh thấy nhảm nhí vô cùng!
Em thành thạo, cho dù anh lớ ngớ
Và anh yêu bầu nhiệt huyết của em.

Người ta bảo: "Chớ yêu người tóc hung
Họ nhạt nhẽo và hay bỗng chốc buồn…"
Anh chỉ cười trước những lời như vậy!
Anh hít vào mái tóc đượm mùi hương
Yêu tất cả những gì thuộc về em
Nữ hoàng của anh – xin em đứng dậy
Hãy áp sát vào lồng ngực của anh!



Chanson pour elles

Ils me disent que tu es blonde
Et que toute blonde est perfide,
Même ils ajoutent " comme l'onde ".
Je me ris de leur discours vide !
Tes yeux sont les plus beaux du monde
Et de ton sein je suis avide.

Ils me disent que tu es brune,
Qu'une brune a des yeux de braise
Et qu'un coeur qui cherche fortune
S'y brûle... Ô la bonne foutaise !
Ronde et fraîche comme la lune,
Vive ta gorge aux bouts de fraise !

Ils me disent de toi, châtaine:
Elle est fade, et rousse trop rose.
J'encague cette turlutaine,
Et de toi j'aime toute chose
De la chevelure, fontaine
D'ébène ou d'or (et dis, ô pose-
Les sur mon coeur), aux pieds de reine.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét