Vittoria
Colonna
NHÀ CỦA TÔI CÔ ĐƠN VÀ GIẢN DỊ
Nhà của tôi cô đơn và giản dị
Tôi sống như chim trên đá trần truồng
Và tôi thề sẽ không bao giờ nữa
Quay trở về với những thú yêu thương.
Nhưng nơi này trời nước rộng mênh mông
Ánh mặt trời chiếu sáng trên thung lũng
Những ý nghĩ kết bầy trên đôi cánh
Giữa không trung rộng mở để đi tìm.
Cơn gió vô tình thổi ý bay lên
Tôi chào đón một niềm vui khó tả
Niềm hạnh phúc tràn ngập đến vô cùng.
Nếu sức mạnh của lời đang cháy lên
Hình bóng Ngài sinh ra từ ngọn lửa
Thì tôi vui mừng chấp nhận lời Trên.
Vivo su questo scoglio orrido e solo
Vivo su questo scoglio orrido e solo,
Quasi dolente augel che 'l verde ramo
E l'acqua pura abborre; e a quelli ch'amo
Nel mondo ed a me stessa ancor m'involo,
Perché espedito al sol che adoro e colo
Vada il pensiero. E sebben quanto bramo
L'ali non spiega, pur quando io 'l richiamo
Volge dall'altre strade a questa il volo.
E 'n quel punto che giunge lieto e
ardente
Là 've l'invio, sì breve gioia avanza
Qui di gran lunga ogni mondan diletto.
Ma se potesse l'alta sua sembianza
Formar, quant'ella vuol, l'accesa mente,
Parte avrei forse qui del ben perfetto.
TA TỪNG YÊU CUỘC SỐNG
Ta từng yêu cuộc sống theo tháng năm
Từng say niềm vinh quang như say rượu
Nhưng phí uổng – khi ta đang nhìn thấy
Rằng ta đang trở lại với hóa công.
Ta bây giờ viết bằng những chiếc đinh
Trên thập ác của Ngài, không phải bút
Mực là máu của Ngài. Và ta hát
Bằng những đam mê của Chúa cháy lên.
Nhưng giờ đây cảm xúc đã không còn
Cả Parnassus, Delos đều bất lực
Ngọn núi khác, nước khác – ta đi tìm.
Nhưng mắt khép lại, ánh sáng không còn
Thèm ánh sáng và khát khao rạo rực
Chỉ những dòng thơ vẫn cứ cháy lên.
Poi che ‘l mio casto amor gran tempo tenne
Poi che ‘l mio casto amor gran tempo tenne
l’alma di fama accesa, ed ella un angue
in sen nudrio, per cui dolente or langue
volta al Signor, onde il rimedio venne,
i santi chiodi omai sieno mie penne,
e puro inchiostro il prezioso sangue,
vergata carta il sacro corpo exangue,
sì ch’io scriva per me quel ch’Ei sostenne.
Chiamar qui non convien Parnaso o Delo,
ch’ad altra acqua s’aspira, ad altro monte
si poggia, u’ piede uman per sé non sale;
quel Sol ch’alluma gli elementi e ‘l Cielo
prego, ch’aprendo il Suo lucido fonte
mi porga umor a la gran sete equale.
KHI CƠN ĐÓI HÀNH HẠ CON CHIM NHỎ
Khi cơn đói hành hạ con chim nhỏ
Chim nhìn sang mẹ trên tổ của chim
Dù dưới trời lạnh giá hay oi nồng
Chim sẵn sàng để bay đi theo mẹ.
Chim giận vì còn yếu, còn non quá
Đôi cánh mở ra còn thật khó khăn
Nhưng chim gắng bay ra giữa không trung
Cất lên tiếng kêu giữa bầu không khí.
Thì con tim này của tôi cũng thế
Con tim nuôi bằng ánh sáng của chim
Ánh sáng ngày như một điều chân lý.
Ngòi bút rung lên dẫn bước cho tôi
Ca ngợi tình yêu, ca ngợi mặt trời
Dù đôi khi lời mình không hiểu ý.
Qual digiuno augellin, che vede ed ode
Qual digiuno augellin, che vede ed ode
batter l'ali alla madre intorno quando
gli reca il nutrimento, ond'egli, amando
il cibo e quella, si rallegra e gode,
e dentro al nido suo si strugge e rode
per desìo di seguirla, anch'ei volando
e la ringrazia in tal modo cantando
che par ch'oltre 'l poter la lingua snode;
tal io qualor il caldo raggio e vivo
del divin sole, onde nutrisco il core,
più dell'usato lucido lampeggia,
muovo la penna spinta dall'amore
interno; e senza ch'io stessa m'avveggia
di quel ch'io dico, le sue lodi scrivo.
TA TỪNG YÊU CUỘC SỐNG
Ta từng yêu cuộc sống theo tháng năm
Từng say niềm vinh quang như say rượu
Nhưng phí uổng – khi ta đang nhìn thấy
Rằng ta đang trở lại với hóa công.
Ta bây giờ viết bằng những chiếc đinh
Trên thập ác của Ngài, không phải bút
Mực là máu của Ngài. Và ta hát
Bằng những đam mê của Chúa cháy lên.
Nhưng giờ đây cảm xúc đã không còn
Cả Parnassus, Delos đều bất lực
Ngọn núi khác, nước khác – ta đi tìm.
Nhưng mắt khép lại, ánh sáng không còn
Thèm ánh sáng và khát khao rạo rực
Chỉ những dòng thơ vẫn cứ cháy lên.
Poi che ‘l mio casto amor gran tempo tenne
Poi che ‘l mio casto amor gran tempo tenne
l’alma di fama accesa, ed ella un angue
in sen nudrio, per cui dolente or langue
volta al Signor, onde il rimedio venne,
i santi chiodi omai sieno mie penne,
e puro inchiostro il prezioso sangue,
vergata carta il sacro corpo exangue,
sì ch’io scriva per me quel ch’Ei sostenne.
Chiamar qui non convien Parnaso o Delo,
ch’ad altra acqua s’aspira, ad altro monte
si poggia, u’ piede uman per sé non sale;
quel Sol ch’alluma gli elementi e ‘l Cielo
prego, ch’aprendo il Suo lucido fonte
mi porga umor a la gran sete equale.
KHI CƠN ĐÓI HÀNH HẠ CON CHIM NHỎ
Khi cơn đói hành hạ con chim nhỏ
Chim nhìn sang mẹ trên tổ của chim
Dù dưới trời lạnh giá hay oi nồng
Chim sẵn sàng để bay đi theo mẹ.
Chim giận vì còn yếu, còn non quá
Đôi cánh mở ra còn thật khó khăn
Nhưng chim gắng bay ra giữa không trung
Cất lên tiếng kêu giữa bầu không khí.
Thì con tim này của tôi cũng thế
Con tim nuôi bằng ánh sáng của chim
Ánh sáng ngày như một điều chân lý.
Ngòi bút rung lên dẫn bước cho tôi
Ca ngợi tình yêu, ca ngợi mặt trời
Dù đôi khi lời mình không hiểu ý.
Qual digiuno augellin, che vede ed ode
Qual digiuno augellin, che vede ed ode
batter l'ali alla madre intorno quando
gli reca il nutrimento, ond'egli, amando
il cibo e quella, si rallegra e gode,
e dentro al nido suo si strugge e rode
per desìo di seguirla, anch'ei volando
e la ringrazia in tal modo cantando
che par ch'oltre 'l poter la lingua snode;
tal io qualor il caldo raggio e vivo
del divin sole, onde nutrisco il core,
più dell'usato lucido lampeggia,
muovo la penna spinta dall'amore
interno; e senza ch'io stessa m'avveggia
di quel ch'io dico, le sue lodi scrivo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét